ANH EM NHÀ CARAMAZOV - Trang 797

giết!". Ông hãy thú nhận rằng ông nghĩ như thế, thú nhận đi rồi tôi sẽ nói
tiếp.

Nhưng viên biện lý không thú nhận. Ông ta im lặng và chờ đợi.

- Ông lầm, tôi không gào lên đổ riệt cho Xmerdiakov! - Mitia nói.

- Vậy ông không ngờ cho hắn chút nào?

- Còn ông ngờ?

- Cả hắn cũng bị tình nghi.

Mitia gằm mặt xuống bàn.

- Thôi không đùa nữa, - chàng nói một cách rầu rĩ, - các ông nghe đây:
ngay từ đâu, ban nãy, gần như ngay khi từ sau bức màn này chạy ra gặp các
ông, tôi đã thoáng có ý nghĩ: "Xmerdiakov!". Tôi ngồi bên chiếc bàn này
và la lên rằng tôi vô can trong vụ giết người, còn tôi vẫn tự bảo:
"Xmerdiakov!". Và Xmerdiakov vẫn ám ảnh tôi suốt. Bây giờ tôi lại chợt
nghĩ: "Không, không phải là Xmerdiakov!". Không phải hắn, thưa các ông!

- Vậy ông có ngờ cho ai khác nữa không? - Nikolai Parfenovich hỏi một
cách thận trọng.

- Tôi không biết là ai, trời hay quỷ làm, nhưng… không phải là
Xmerdiakov! - Mitia giật giọng nói quả quyết.

- Nhưng tại sao ông một mực cả quyết rằng không phải hắn!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.