ANH EM NHÀ CARAMAZOV - Trang 849

Nói xong, Mitia lại ngồi xuống ghế. Grusenka nhổm dậy và cùng kính cẩn
làm dấu thánh trước ảnh thờ.

- Sáng danh Chúa! - Nàng thốt lên bằng giọng nồng nhiệt, thấm thía, và vẫn
chưa ngồi về chỗ, quay về phía Nikolai Parfenovich, nói thêm - Bây giờ
anh ấy nói gì, ông nên tin! Tôi biết anh ấy, anh ấy có thể nói ba lăng nhăng,
hoặc để pha trò, hoặc vì ương bướng, nhưng không bao giờ lừa dối, làm trái
lương tâm. Anh ấy sẽ thẳng thắn nói sự thật, các ông hãy tin như thế.

- Cảm ơn Agrafena Alecxandrovna, em đã nâng đỡ tâm hồn anh! - Mitia
đáp lại bằng giọng run run.

Khi người ta hỏi về số tiền hôm qua, nàng nói rằng nàng không biết là bao
nhiêu, nhưng nàng nghe chàng nói nhiều lần với mọi người là chàng mang
theo ba nghìn. Còn về việc tiền ở đâu ra thì chàng nói riêng với một mình
nàng rằng chàng "ăn cắp" của Ekaterina Ivanovna, khi ấy nàng bảo với
chàng rằng chàng không ăn cắp, số tiền ấy ngày mai cần trả lại. Viên biện
lý cứ nài hỏi số tiền chàng nói là đã ăn cắp của Ekaterina Ivanovna là số
tiền nào, đấy là số tiền hôm qua hay ba ngàn đã tiêu ở đây tháng trước nàng
đáp rằng số tiền tháng trước, nàng hiểu như thế.

Cuối cùng người ta để cho Grusenka ra, Nikolai Parfenovich mau miệng
bảo với nàng rằng ngay bây giờ nàng có thể trở lại thành phố và nếu như
ông ta có thể giúp nàng điều gì, chẳng hạn nếu nàng cần xe ngựa hay muốn
ông ta đi cùng thì… Ông ta…

- Tạ ơn ông, - Grusenka nghiêng mình trước ông ta, - Tôi đi với ông già
điền chủ này, tôi sẽ đưa ông ấy về, còn bây giờ tôi sẽ đợi ở dưới nhà, nếu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.