ANH EM NHÀ KARAMAZOV - Trang 168

Bởi vì tôi là Karamazov. Chỉ vì khi tôi rơi xuống vực thì rơi thẳng tuột, đầu
lộn xuống dưới, chân ngược lên trời, thậm chí tôi lấy làm hài lòng vì mình
rơi chính ở tư thế như vậy và cho rằng đối với mình như thế là đẹp. Và chính
giữa lúc nhục nhã như vậy tôi bỗng hát bài tụng ca. Cho dù tôi đáng bị
nguyền rủa, cho dù tôi hèn hạ và đê tiện, nhưng hãy cho tôi hôn gấu bộ áo
mà Chúa Trời của tôi khoác trên người: cho dù tôi vẫn đi theo quỷ nhưng tôi
vẫn là con của Ngài, ôi Chúa Trời, tôi yêu Ngài, tôi cảm thấy niềm vui
sướng mà thiếu nó thì thế gian này không đứng vững và không tồn tại.

Niềm vui vĩnh cửu

[62]

Nuôi dưỡng linh hồn sáng tạo,
Sức mạnh lên men bí ẩn
Khơi bùng lửa thiêng trong chiếc chén đời,
Cám dỗ cỏ cây hướng về ánh sáng,
Biến hỗn mang thành những mặt trời
Chói lọi khắp mọi miền không gian
Ngoài vòng quyền uy của nhà chiêm tinh học,
Muôn loài biết thở dưới trần gian
Uống niềm vui trên ngực thiên nhiên tốt lành.
Niềm vui lôi cuốn
Vạn vật và mọi dân tộc
Đem lên cho ta bạn bè trong cơn hoạn nạn
Nước nho ngọt ngào, vòng hoa các nữ thần Duyên dáng

[63]

Đem lại dục tình cho sâu bọ,
Thiên thần sẽ đến hầu Thượng đế.

Nhưng thơ với thẩn đủ rồi! Tôi đã rơi nước mắt, chú cứ để cho tôi khóc

một chút. Mặc dù như thế là dớ dẩn, thiên hạ sẽ cười chê, nhưng chú thì
không. Đấy kia, mắt chú rực lên. Thơ với thẩn đủ rồi. Bây giờ tôi muốn nói
với chú về loài sầu bọ được Thượng đế ban cho dục tình:

Đem lại dục tình cho sâu bọ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.