ANH EM NHÀ KARAMAZOV - Trang 214

L

iền đó, cả Grigory và Smerdyakov cũng chạy vào theo sau Dmitri

Fyodorovich. Hai người đã vật lộn với Dmitri ở phòng ngoài, không cho
chàng vào (mấy ngày trước chính Fyodor Pavlovich đã dặn như vậy). Nhân
lúc Dmitri Fyodorovich dừng lại trong phòng để xem xét, Grigory chạy
vòng quanh bàn, đóng cả hai cánh của cái cửa đối diện với cửa ra vào, cửa
này dẫn vào phòng trong, và lão đứng chắn trước cái cửa đã đóng, hai tay
bắt chéo chữ thập sẵn sàng chắn lối vào, cho dù phải hy sinh đến giọt máu
cuối cùng, nếu có thể nói như vậy. Thấy thế, Dmitri không quát tháo, mà
dường như rú lên và xông vào Grigory.

– Vậy là cô ta ở đây! Người ta giấu cô ta ở đây! Lui ra, thằng khốn

kiếp! Chàng toan kéo lão ra, nhưng lão xô chàng một cái. Điên tiết, Dmitri
vung tay thẳng cánh giáng cho lão một đòn. Lão già đổ dụi xuống, Dmitri
nhảy qua lão lao vào cửa.

Smerdyakov vẫn ở đầu kia phòng, tái mét và run như cây sấy, nép sát

vào Fyodor Pavlovich.

– Cô nàng ở đây. – Dmitri quát lên. – Chính mắt ta vừa trông thấy cô ta

rẽ về nhà này, nhưng ta không đuổi kịp. Cô ta ở đâu? Cô ta ở đâu?

Tiếng quát đó gây nên một ấn tượng không thể hiểu được đối với

Fyodor Pavlovich: “Cô ta ở đây!” Ông ta hết hẳn sợ.

– Bắt lấy nó, bắt lấy nó! – Ông ta tru tréo lên và lao theo Dmitri. Trong

lúc đó Grigory đã đứng dậy được, nhưng vẫn còn choáng váng. Ivan
Fyodorovich và Alyosha chạy theo bố. Ở căn phòng thứ ba bỗng có tiếng
một vật gì rơi xuống sàn vỡ loảng xoảng: đấy là cái bình hoa lớn bằng thủy
tinh (không thuộc loại đắt tiền) đặt trên cái đôn bằng đá hoa cương bị Dmitri
Fyodorovich quật đổ.

– Bắt lấy nó! – Ông già gào lên. – Cứu tôi với!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.