ANH EM NHÀ KARAMAZOV - Trang 254

du cổ thụ khổng lồ rì rào cành lá. Khí lạnh chiều hôm lùa tới. Thầy tu
Obdorsk phủ phục trước vị thánh hài và xin ban phước.

– Ông muốn tôi phủ phục trước ông sao, thầy tu kia? – Cha Ferapont

thốt lên. – Đứng dậy đi!

Thầy tu đứng dậy.

– Hỡi người ban phước và nhận phước, ngồi xuống đây! Thầy từ đâu

tới?

Điều làm cho ông thầy tu tội nghiệp kia ngạc nhiên nhất là Cha

Ferapont, mặc dù hiển nhiên là ăn uống cực kỳ kham khổ và tuổi đã rất cao,
nhưng nom vẫn quắc thước, thân hình cao lớn, không còng chút nào, mặt
tươi tỉnh, tuy gầy nhưng khỏe mạnh. Chắc chắn là vẫn sung sức lắm. Vóc
dáng như lực sĩ. Mặc dù tuổi cao như thế, râu tóc chưa bạc hẳn, dày rậm,
vẫn còn đen. Mắt màu xám, to, ngời sáng, nhưng lồi hẳn ra, thậm chí khiến
người ta ngạc nhiên. Khi nói thì nhấn mạnh âm “ô”. Cha mặc chiếc áo
armiac

[76]

bằng dạ thô của tù (loại dạ này trước kia có tên gọi như thế), một

sợi thừng to thay dây lưng. Cổ và ngực lộ trần ra. Dưới tấm áo armiac là
chiếc sơ mi bằng vải thô cực dày, gần như đen nhẻm, hàng tháng không
thay. Nghe nói Cha mang trên mình, dưới tấm áo armiac, những vật nặng tới
ba mươi funt. Chân không bít tất đi đôi giày cũ nát bươm.

– Tôi ở một nhà tu nhỏ “Thánh Sylvester”, tỉnh Obdorsk tới đây. –

Thầy tu mới tới nói bằng giọng khiêm nhường, cặp mắt tò mò, nhưng hơi sợ
hãi liếc nhanh nhìn nhà ẩn tu.

– Tôi đã đến nhà tu Sylvester của ông. Tôi đã từng ở đấy. Sylvester có

khỏe mạnh không?

Thầy tu ngập ngừng.

– Các người ngớ ngẩn quá! Các người ăn kham như thế nào?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.