ANH EM NHÀ KARAMAZOV - Trang 256

– Ở nhà ai kia?

– Năm ngoái tôi đến nhà Cha viện trưởng vào dịp lễ Thánh linh, từ đấy

tôi không đến nữa. Tôi thấy ở một người thì quỷ ngồi trên ngực, nấp dưới
tấm áo thụng, chỉ thò sừng ra, ở một người khác thì con quỷ từ trong túi nhìn
ra, mắt láo liên, nó sợ tôi; một người khác thì quỷ náu ngay trong bụng, chỗ
ô uế nhất; còn một người nữa thì quỷ bám lủng liểng ở cổ mà anh ta không
nhìn thấy nó.

– Cha... Cha nhìn thấy ư? – Thầy tu hỏi.

– Tôi nói là tôi nhìn thấy, nhìn thấu suốt. Lúc rời khỏi nhà Cha viện

trưởng, tôi thấy một con quỷ nấp sau cửa trốn tôi, mà nó to ghê gớm, cao
khoảng một arsin rưỡi hay hơn nữa, cái đuôi kếch sù, màu nâu, dài, đầu đuôi
lọt vào khe cửa, tôi đâu có ngu đần gì, tôi sập cửa kẹp lấy đuôi nó. Nó rú rít,
lồng lộn, tôi làm dấu thánh ếm nó, làm dấu ba lần. Thế là nó chết ngỏm như
con nhện bị giẫm bẹp. Bây giờ hẳn là nó rữa nát ra trong góc nhà, thối inh
lên, vậy mà họ không nhìn thấy, không ngửi thấy. Một năm nay tôi không
đến đấy. Vì ông là người xứ lạ đến, tôi mới tiết lộ cho biết đấy.

– Lời Cha nói đến ghê rợn! Nhưng thưa Cha cao cả, – thầy tu mỗi lúc

một mạnh bạo hơn, – thiên hạ đồn dậy lên, thậm chí cả ở những vùng xa xôi,
rằng Cha luôn luôn giao tiếp với Thánh linh phải không ạ?

– Đôi khi Thánh linh xuống đây.

– Xuống đây là thế nào ạ? Dưới hình dạng nào?

– Một con chim.

– Dưới dạng con chim bồ câu ư?

– Đấy là ông nói Thánh linh, còn đây là Đức Thánh thân. Đức Thành

thần thì khác. Ngài có thể biến thành thứ chim khác: khi thì là chim én, khi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.