ANH EM NHÀ KARAMAZOV - Trang 646

Mềm nhũn, chàng ngã ngôi xuống chiếc ghế cạnh đấy.

– Mi hiểu à? Mi đã hiểu! Thằng giết bố, con quái vật, máu ông bố già

của mi đang gào thét đòi trừng phạt mi! – Lão cảnh sát trưởng đột nhiên
gầm lên, tiến sát tới chỗ Mitya. Ông ta điên tiết, mặt đỏ gay và run lên.

– Không được thế! – Người trẻ tuổi nhỏ bé kêu lên. – Mikhail

Makarovich, Mikhail Makarovich! Làm thế không đúng, không đúng!... Xin
để một mình tôi nói thôi... Tôi không thể ngờ ông lại làm như thế...

– Nhưng đấy là cơn mê loạn, thưa các ông, cơn mê loạn! – Viên cảnh

sát trưởng kêu lên. – Hãy nhìn hắn xem: ban đêm say rượu với một con
điếm, người còn vấy máu cha... Mê loạn! Cơn mê loạn!

– Ông Mikhail Makarovich thân mến, tôi khẩn khoản xin ông kiềm chế

tình cảm, – viên phó biện lý nói nhanh, nhỏ giọng, – nếu không tôi sẽ buộc
lòng phải...

Nhưng viên dự thẩm nhỏ bé không để ông ta nói hết câu, ông ta nói to

với Mitya bằng giọng cứng rắn, nghiêm trang:

– Ông đại úy xuất ngũ Karamazov, tôi phải tuyên bố với ông rằng ông

bị buộc tội giết cha ông, cụ Fyodor Pavlovich Karamazov, vừa bị giết đêm
hôm nay...

Ông ta còn nói gì nữa, cả viên biện lý hình như cũng chen vào câu gì,

nhưng Mitya nghe mà chẳng hiểu gì cả. Chàng ngơ ngác nhìn tất cả bọn
họ...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.