ANH EM NHÀ KARAMAZOV - Trang 662

Borisovich là người quen cũ của y được y cho biết một phần bí mật của công
việc. Thời gian ấy đúng là quãng thời gian Mitya gặp chủ nhà ở bao lơn,
trong bóng tối, lúc ông ta đang tìm chàng, và chàng nhận thấy ngay vẻ mặt
và cách nói của Trifon Borisovich có cái gì khang khác. Như vậy, không một
ai, kể cả Mitya, biết rằng mình bị theo dõi; còn hộp đựng súng thì Trifon
Borisovich đã lấy trộm và cất giấu kỹ từ lâu. Mãi đến năm giờ, gần tảng
sáng, các nhà chức trách, ông cảnh sát trưởng, ông biện lý và ông dự thẩm
mới đến, đi bằng hai cỗ xe ngựa. Còn bác sĩ ở lại nhà Fyodor Pavlovich để
sáng ra mổ tử thi, nhưng cái chính là anh ta quan tâm đến bệnh trạng của
thằng hầu Smerdyakov: “Những cơn động kinh dữ dội và kéo dài như thế,
lặp đi lặp lại liên tục trong hai ngày đêm là rất hiếm gặp, đáng cho khoa học
nghiên cứu” – anh ta hăm hở nói với những người ra đi, và những người kia
vừa cười vừa chúc anh khám phá ra điều mới mẻ. Thêm nữa, ông biện lý và
ông dự thẩm nhớ rất rõ bác sĩ nói hết sức cả quyết rằng Smerdyakov không
sống nổi đến sáng.

Bây giờ, sau một chập giải thích dài dòng nhưng hình như là cần thiết,

chúng ta trở lại thời điểm của câu chuyện mà ta đã dừng lại ở quyển trước.

III

NỖI LÒNG ĐAU KHỔ. NỖI KHỔ TÂM THỨ

NHẤT

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.