ANH HẬN ANH YÊU EM - Trang 123

Ngày hôm sau, trời rất đẹp.

Hình Khải đưa Hình Dục vào trung tâm mua sắm, nghĩ kỹ lại thì, đây

là lần đầu tiên họ ra ngoài cùng nhau với tư cách là một đôi nam nữ.

Hình Dục nhìn những sản phẩm được bày kín trong tủ, những thứ

quần áo nhìn thì bình thường, chẳng có gì đặc biệt song lại được gắn mác
với giá tiền trên trời, cô nghĩ ai mua thì người đó thật điên khùng.

Hình Khải hai tay đút túi, lười nhác đi theo sau cô, trong mắt anh, cô

vẫn chỉ là một cô bé quê mùa không hơn không kém, chỉ có điều cô gái quê
mùa này khi bước chân vào nơi mua sắm sang trọng, trông còn bình thản
điềm tĩnh hơn những cô gái sống ở thành phố vài phần.

Anh biết Hình Dục hợp với kiểu quần áo như thế nào, cũng có thể nói

đấy là cách ăn mặc mà anh rất thích, vì vậy anh đưa Hình Dục vào cửa
hàng chuyên bán đồ hãng Fairyfair. Mỗi bộ quần áo ở đây dường như đều
được người thiết kế phủ lên màu sắc của những câu chuyện thần thoại, màu
vàng trang nhã, màu tím mộng mơ, màu xanh kín đáo, màu sắc được chọn
không quá lòe loẹt nhức mắt, đơn giản nhưng không mất đi vẻ tao nhã tinh
khiết. Đương nhiên, cũng không phải cô gái nào khi mặc những bộ quần áo
đó lên người cũng có thể làm nổi bật sự độc đáo của chúng, đặc biệt là loạt
áo sơ mi “Công chúa bướm” mang phong cách Anh quốc, chúng đòi hỏi
người mặc phải có phần eo đặc biệt mảnh dẻ. Vì vậy, Hình Khải thấy
thương hiệu trang phục có phong cách thiết kế như thế rất phù hợp với
Hình Dục ngọt ngào và tươi mát như một trái táo xanh.

Đương nhiên, bản thân Hình Dục không thấy mấy chiếc áo sơ mi điểm

hoa ở gấu và viền áo rút cuộc đắt giá ở điểm nào.

“Hình Khải…”

“Vào thử đi!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.