ANH HẬN ANH YÊU EM - Trang 122

Hình Phục Quốc thấy lòng cô đã quyết, ngập ngừng định nói lại thôi.

Cuối cùng ông nói: “Tùy theo ý nguyện của con vậy, có điều nghe nói Học
viện Y không dễ thi đâu, nếu chỉ thiếu ít điểm bố sẽ nghĩ cách giúp con.”

Hình Dục mỉm cười gật đầu: “Con cảm ơn bố!”

Con gái gọi “bố” nghe thật thuận tai, Hình Phục Quốc càng ngày càng

quý cô con gái Hình Dục này. Bất giác, ông để ý bộ đồ cô mặc trên người
chẳng khác mấy so với hồi cô mới tới đây, thế là ông thò tay vào túi áo lấy
ra một xấp tiền mặt đặt lên bàn, cười nói: “Ngày mai bảo Tiểu Khải đưa
con đi shopping, sắp Tết rồi, mua thêm vài bộ đồ mới.”

“Bố, tuần trước bố mới cho con 3 nghìn tệ rồi.” Hình Dục giơ tay đẩy

lại từ chối.

“Đấy là tiền sinh hoạt phí của hai đứa, bảo con nhận thì con cứ nhận

đi.” Hình Phục Quốc nghiêm khắc ra lệnh.

Hình Dục không muốn làm bố nổi giận, liền nhận tiền. Tiền chi tiêu

hàng ngày cô đều ghi chép cẩn thận, Hình Khải vẫn tiêu tiền như nước,
nhưng Hình Phục Quốc chỉ làm bộ nghiêm khắc, thật ra chưa bao giờ ông
xem sổ chi tiêu của Hình Dục.

Hình Phục Quốc chỉ có một tiếng, nên ông vội vã đi ngay.

Hình Khải tiễn bố ra ngoài, đứng cạnh cửa xe nghe bố cằn nhằn dặn

dò. Anh không đủ kiên nhẫn, giơ tay lên: “Bố, con biết rồi. Ngày mai con
sẽ đưa cô ấy đi mua quần áo. Đảm bảo khiến bố hài lòng, bố mau đi đi, bố
đi cẩn thận nhé!”

Hình Phục Quốc dùng ngón tay dí dí vào trán con trai, thằng ngốc này,

bố đích thân ra tay là tạo cơ hội cho con, cố gắng mà nắm lấy.

***

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.