ANH HẬN ANH YÊU EM - Trang 200

Anh ngẩng đầu nhả ra mấy vòng khói, nhớ lại những chuyện hồi bé,

phì cười: “Đúng rồi, cậu còn nhớ con gái nhà chú Trần không?”

Nhắc lại chuyện này Đặng Dương Minh sầm mặt xuống: “Có thể

không nhớ sao? Cậu vì muốn con gái chú ấy chủ động lao vào lòng, bảo
mình trèo lên cây ném sâu xuống, trên cây không có sâu róm, cậu lại lấy
trộm từ trong nhà bếp ra một con rắn, mình còn chưa ném thì đã bị rắn cắn
rồi. Cũng may đấy không phải là rắn độc, nếu không, mẹ kiếp, giờ này con
ma là mình đây quyết không tha cho cậu.”

Hình Khải vỗ đùi cười lớn: “Sau đó cậu kêu lên một tiếng thảm thiết,

cô bé thấy từ trên cây tự nhiên rơi xuống một người, thế là vẫn lao vào lòng
mình, ha ha ha!”

Đặng Dương Minh bất lực mỉm cười, khi họ ở cùng nhau đã làm

không ít chuyện xấu, cả ngày trêu chó ghẹo mèo bắt nạt các cô bé trong
khu, dù sao rảnh rỗi thì phải tìm trò mà chơi chứ.

Nhưng giờ đây đã trở thành người lớn cả rồi, có những chuyện không

thể hồ đồ thêm nữa, đặc biệt là chuyện tình cảm.

Là bạn thân của Hình Khải, Đặng Dương Minh có nghĩa vụ nhắc nhở

bạn: “Nếu cậu thật sự thích Hình Dục thì đừng dính vào An Dao, mặc dù
nói Hình Dục chắc chắn sẽ là người của cậu, nhưng cô ấy nhìn thấy cậu ôm
ôm ấp ấp một người con gái khác chắc chắn cũng không vui.”

Khóe miệng Hình Khải nhếch lên, nói thẳng: “Ai bảo mình thích cô

ta? Đừng nhắc đến nha đầu thối ấy nữa, trước khi gọi An Dao đến, mình
hỏi Hình Dục về chuyện kết hôn, đại thiếu gia mình đây không chê cô ta
mà phải hạ mình hỏi thế rồi, cô ta lại còn chê kết hôn sớm quá, thế nào gọi
là sớm quá? Thà nói thẳng ra là không thích, vì vậy…”

Đặng Dương Minh tiếp lời Hình Khải: “Vì vậy cậu định giở trò vịt

chết không sợ nước sôi, rõ ràng là thích Hình Dục nhưng lại lấy cớ là tìm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.