ANH HẬN ANH YÊU EM - Trang 23

***

Khi tỉnh dậy, anh thấy mình đang nằm ở phòng y vụ, định ngồi dậy, y

tá lập tức bước đến ấn vai anh xuống.

“Khâu sáu mũi, đừng cử động.”

Hình Khải sờ sờ trán, quả nhiên đang được băng bó. Anh liếc mắt

nhìn, trên ghế vắt chiếc áo đồng phục của anh, một chiếc áo màu trắng bị
máu nhuộm đỏ.

“Này Tiểu Khải, nếu để ba cháu biết cháu lại đi đánh nhau thì cháu

còn phải vào đây lần nữa.” Bác sĩ ngoại khoa cùng Hình Dục đi vào phòng.
Hình Khải là “khách quen” của phòng y vụ, ở đây không ai là không biết
anh.

Trước khi lại ngất lịm đi lần nữa, Hình Khải chỉ về phía kẻ gây họa,

không nói nên lời.

***

Qua chuyện này, anh biết rằng cô bé quê mùa đó không dễ bắt nạt, và

cũng không nương tay. Cuối cùng anh cũng cam tâm tình nguyện đi học
Taekwondo, chăm chỉ luyện tập không bỏ một buổi nào.

Một năm sau, Hình Khải mười bảy tuổi, nhận được giải thưởng đầu

tiên trong cuộc đời, quán quân cấp trường môn Taekwondo.

Sau khi Hình Phục Quốc biết tin con trai đoạt giải, ông mỉm cười đầy

kiêu ngạo.

Trong lễ nhận giải, Hình Khải đã phát biểu thế này: “Tôi phải cảm ơn

một người, là cô ấy đã dạy cho tôi một bài học đẫm máu, khiến tôi hiểu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.