ANH HẬN ANH YÊU EM - Trang 260

Em hứa với anh em sẽ đợi anh chuyển tâm đổi ý, nhưng đợi cũng đợi

cả năm nay rồi, Hình Khải. Em cũng biết lo lắng cũng cảm thấy bất an chứ,
huống hồ sự thật chứng minh, chỉ cần Hình Dục còn ở bên anh một ngày,
thì anh sẽ không thể quên được cô ấy, nếu anh còn muốn ở bên cạnh em thì
hãy để cô ấy đi được không? Dù chỉ vài tháng thôi, em xin anh đấy Hình
Khải…”

Hình Khải nhíu mày, chỉ anh mới hiểu được phần tăm tối nhất trong

trái tim mình, ru ngủ mình rằng anh chưa bao giờ thích người con gái thờ ơ
không quan tâm đến việc anh sống với ai kia, tự nguyện coi Hình Dục là
em gái, tất cả những việc đó, đều là vì lòng tự trọng đáng chết, đột nhiên
anh lại quên mất một điểm quan trọng rằng: người con gái luôn có trực giác
đúng.

Hình Khải thật sự không hiểu phụ nữ rút cuộc nghĩ gì nữa, đặc biệt là

Hình Dục, bao nhiêu năm rồi vẫn không hiểu.

Anh chầm chậm nhấc tay lên, dùng ngón tay vuốt vuốt chỗ má đỏ lựng

của Hình Dục… người con gái anh không nỡ động vào dù chỉ một ngón
tay, không đau lòng mới lạ.

An Dao nhìn thấy hành động đó của Hình Khải, trong lòng cô lại càng

bực bội hơn, cô giật phắt tay anh ra, chất vấn: “Hình Khải, tại sao anh
không nói gì? Lẽ nào anh muốn hủy hôn?”

An Dao thấy Hình Khải trầm mặc không nói, cô bất giác không kìm

được rơi nước mắt.

Lúc này, Hình Khải tin chắc rằng việc duy nhất mình không làm sai,

đấy chính là chưa động vào An Dao. Rõ ràng, vô hình trung bóng dáng của
Hình Dục đã níu kéo tay chân anh.

Tới bước này rồi, anh còn dám thẳng thắn mà nói với mình rằng, tình

cảm anh dành cho Hình Dục không phải là tình yêu ư?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.