ANH HẬN ANH YÊU EM - Trang 317

nghiệm sẽ hoàn toàn khác hẳn. Em thích thấy nhiều người nhìn anh với ánh
mắt ngưỡng mộ.” Hình Dục xé một cái gà rán đưa lên miệng anh, cố mỉm
cười thật tươi nói: “Đừng nói với em rằng, vì em không chịu đi cùng nên
anh mới quyết định ở lại, nếu thế thật thì chắc chắn em sẽ cười nhạo anh.”

“…” Hình Khải ngập ngừng, định nói gì lại thôi, cắm cúi ăn

Humburger.

Sau khi ăn no, anh cầm tay Hình Dục, không muốn lái xe mà muốn

cùng cô đi dạo.

Đèn lồng treo rực rỡ, đèn neon lấp lánh, Hình Khải và Hình Dục tay

nắm tay, lững thững bước đi không mục đích, những cặp tình nhân đi dạo
gần đó, thỉnh thoảng vọng tới tiếng cười nói vui vẻ.

“Phải rồi, Tiểu Dục, em có nơi nào đặc biệt muốn đến không?”

“Dạ? Anh nói bây giờ ấy hả?”

“Không, chỉ muốn hỏi có nơi nào em thích đi du lịch không, còn một

tháng nữa anh mới đi, chúng ta đi chơi một chuyến được không?” Hình
Khải siết chặt những ngón tay cô.

Hình Dục ngẩng đầu lên nghĩ ngợi: “Em chưa bao giờ được thấy

biển…” cô vừa nói xong, Hình Khải đã gọi điện đặt vé: đặt hai tấm vé bay
thẳng tới đảo Hải Nam. Càng nhanh càng tốt.

Hình Dục nhón chân lên định giật lấy điện thoại của anh: “Làm gì mà

vội vàng thế, em còn phải xin nghỉ phép đã.”

Hình Khải nâng cánh tay lên cao, nhanh chóng kết thúc việc đặt vé,

ngay sau đó quay sang nhìn Hình Dục chớp chớp mắt: “Chuyến bay sáng
mai, vé anh đã đặt xong rồi, khoảng sáu bảy giờ là đến Hải Nam, khách sạn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.