ANH HẬN ANH YÊU EM - Trang 370

thị phi, cậy bố là cán bộ cao cấp mà gặp ai cũng bắt nạt, bỏ học, chơi gái,
đánh nhau… Tóm lại, Hình Dục đã nhìn thấy con người xấu xa nhất của
mình, nhưng cô ấy chưa từng nói một câu nào.”

“Ngày đó mình thường xuyên mắng mỏ cô ấy, nói những lời rất khó

nghe, động tí là đòi đuổi cô ấy ra khỏi nhà họ Hình, nhưng cô ấy chẳng nói
gì cả, vẫn giúp mình giặt quần áo, nấu cơm, giống như một a hoàn để mặc
mình giày vò trút giận…”

“Lâu dần, mắng mãi cũng mệt, từ từ mình chấp nhận sự tồn tại của cô

ấy, thích những món ăn cô ấy làm, vì một bữa cơm, mình có thể vứt lại đám
bạn hung hăng tan học là về thẳng nhà. Cô ấy sẽ ngồi ở ghế sô pha đợi
mình, dù mình nhăn nhó hay tỏ ra mệt mỏi, cô ấy cũng luôn tươi cười chạy
đến đưa cho mình đôi dép lê, còn nói một câu là “Em nấu cho anh món mà
anh thích ăn, mau vào rửa tay đi”. Cảm giác ấy, thật ấm áp… vì vậy vì cô
ấy, mình nguyện trở thành người mà cô ấy muốn, còn cô ấy, lại chưa bao
giờ thừa nhận chính cô ấy đã đưa mình về con đường đúng đắn.”

Nghĩ đến Hình Dục, Hình Khải lại bắt đầu lo lắng, anh siết chặt vòng

tay, vùi mặt, giấu đi bộ dạng đáng thương để Phó Gia Hào không thể nhìn
thấy. Bộ dạng kém cỏi nhất của anh đã bị Hình Dục nhìn thấy hết, anh chỉ
có thể để lộ nhược điểm của mình trước mặt cô mà thôi, cũng chỉ người con
gái ấy mới biết tính cách ngoan cố ngang ngược của anh thật khó coi tới
mức nào.

Phó Gia Hào cảm thấy vạt áo mình bị thấm ướt, anh buồn bã thở dài,

không ai có thể cứu vớt trái tim đang tan nát của Hình Khải. Bởi vì anh biết
Hình Khải yêu Hình Dục biết bao, mười ba năm rồi, anh dùng thời gian
mười ba năm đó yêu một người con gái, không gì có thể thay thế được,
không gì có thể lay chuyển được.

Lúc này, điện thoại đổ chuông, thư ký của bộ trưởng mời Hình Khải

sang gặp ông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.