ANH HẬN ANH YÊU EM - Trang 389

Hình Khải thích một bạn nữ trong lớp, cô ấy tên là Phùng Xuyến

Xuyến. Khi anh nhìn thấy cô bạn gái xinh đẹp đó, trong mắt anh hoàn toàn
không có tôi, tôi không ngừng an ủi bản thân rằng, ai chẳng yêu cái đẹp,
anh ấy còn trẻ con, tôi không cần phải quá để ý tới chuyện này.

Trước khi tôi vào nhà họ Hình, chú Hình không nói với tôi, tôi xuất

hiện ở đây với thân phận là vợ chưa cưới của Hình Khải, vì vậy khi chú
làm rõ mọi chuyện trước mặt Hình Khải, tôi rất kinh ngạc, nhưng không
phản đối, dù sao chú Hình cũng là ân nhân của tôi.

Vào giây phút biết tin cha mẹ chết tôi đã không còn muốn sống nữa,

tôi căm hận những vị quan chức nhà nước, căm hận họ không coi trọng tính
mạng của binh sĩ, vì vậy tôi muốn chết trước đầu xe của một vị quan đó,
làm ma cũng không tha cho họ.

Nhưng tôi chưa từng nghĩ rằng, chú Hình hoàn toàn không quát nạt

mắng mỏ tôi, ngược lại còn dìu tôi lên xe tránh mưa, lại còn giúp tôi lau
bùn đất ở chân, thậm chí bỏ dở công việc đang làm, đích thân đưa tôi tới
nơi quân trại xa xôi để tôi được nhìn bố mẹ lần cuối.

Tôi chỉ là một đứa trẻ quê mùa ốm không ai lo chết không ai thương,

ông hoàn toàn có thể mặc kệ tôi, nhưng ông không làm thế. Chú Hình
muốn tôi theo chú về nhà, sống cùng đứa con trai mà chú thương yêu nhất
đời, tôi đã đồng ý.

Ngày 29 tháng 11 năm 1996

Hình Khải hẹn Phùng Xuyến Xuyến, anh Dương Minh và tôi cùng đi

xem phim, tôi mãi mãi không quên được ngày hôm đó. Trong rạp chiếu
phim tối mò Hình Khải đã cầm tay tôi, mặc dù ngồi ngay bên cạnh anh ấy
là người bạn gái hiện tại, nhưng tim tôi đập rất mạnh, suýt nữa thì bị anh
nhìn thấu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.