ANH HẬN ANH YÊU EM - Trang 405

thành nên mới nói ra những lời ngốc nghếch như thế, em còn bảo anh cứ
chờ mà xem.

“Nhưng chớp mắt đã mười mấy năm trôi qua, trái tim anh chưa bao

giờ thay đổi, vẫn là tên tiểu tử ngốc nghếch đứng chênh vênh nơi bờ vực
chờ em phán quyết, em còn định giày vò anh bao nhiêu năm nữa? Anh sẽ
chơi cùng em cho tới ngày cuối cùng của cuộc đời, được không?”

“Tiểu Dục, anh yêu em, anh hận mình sao có thể yêu một người con

gái có trái tim sắt đá như em, anh càng hận mình hơn khi không thể làm em
cảm nhận được tình yêu anh dành cho em kiên định vĩnh hằng thế nào, anh
xin lỗi, Tiểu Dục, anh đã khiến em hoang mang, sợ hãi…

Anh gục đầu vào mu bàn tay cô, run lên bần bật một cách vô vọng.

“Hãy tỉnh lại và nói rằng “em yêu anh” được không? Tiểu Dục, Hình

Dục, An Diêu, cho dù em là ai, anh vẫn muốn chính miệng em nói với anh ,
xin em đấy, anh đợi câu này mười ba năm rồi, xin em, xin em hãy tỉnh
lại…”

Nhưng ngón tay của Hình Dục không giống như những gì chúng ta

vẫn nhìn thấy trên ti vi – cử động, mắt cũng chẳng nhòe nước… máy đo
nhịp tim vẫn không có gì khác biệt, mỗi phút mỗi giây vẫn chờ đợi, đợi sự
phán quyết của sinh mệnh…

Rõ ràng, dù là An Diêu của ngày ấy, hay là Hình Dục bây giờ, cô cuối

cùng vẫn đã bỏ lỡ điều quan trọng nhất.

Một khi bạn đã cho đi tất cả tình yêu, khi bạn coi đối phương là sinh

mệnh, điều đó cho thấy đối phương cũng yêu bạn sâu đậm như thế. Vì anh
ấy yêu bạn, trong mắt chỉ có bạn, nên bạn mới cam tâm tình nguyện vì anh
ấy mà cho đi nhiều như thế. Đối phương đáp lại bạn, ngoài tình yêu ra, còn
cả tính mạng mà anh ta có thể chi phối. Nếu không có bạn, cuộc đời anh ta
cũng trở nên vô nghĩa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.