ANH HẬN ANH YÊU EM - Trang 436

nhẹ vào mông Đại Dục, có điều vẫn khiến Đại Dục loạng choạng vài bước.

“Đừng có đi theo tao, cút sang một bên!” Hình Khải trừng mắt nhìn

Đại Dục.

Đại Dục khịt khịt, nằm mọp xuống đất, đợi Hình Khải đi, nó lại nguẩy

mông đi theo.

Hình Dục nhìn thấy vậy đau lòng, vòng tay ôm cổ anh lắc lắc: “Đại

hoàng rất ngoan, đừng thấy nó to mà sợ, thực ra nó rất dịu dàng, anh đừng
bắt nạt nó…”

“Trời ơi trời, giờ có Đại Dục rồi hắt hủi anh phải không?” Hình Khải

nhướn mày trêu.

Hình Dục vội vàng xua tay, giải thích: “Không phải không phải, Tiểu

Dục thích anh mà..” Nói rồi cô không kìm được liếc mắt về phía con chó
lông vàng, Đại Dục nhìn cô lắc lắc đầu, Hình Dục phì cười, tự phân tích
nói: “Chó vàng này tên Đại Dục phải không? Em là Tiểu Dục, chẳng trách
nó lại chịu chơi với em…”

Hình Khải phì cười: “Ừ, nếu Tiểu Dục thích Đại Dục, thì chúng ta giữ

nó lại nuôi, được không?”

“Được không anh?” Hình Dục vui mừng.

“Được, nhưng em phải phụ trách việc cho nó ăn.”

“Vâng vâng.” Hình Dục kiên định gật đầu, cô trượt khỏi tay anh đứng

xuống, cười ngọt ngào, ngồi xổm trước mặt Đại Dục.

Đại Dục lần đầu tiên thấy Hình Dục dang hai tay ra với mình, rõ ràng

nó ngớ ra mất một giây, sau đó, lao vào lòng Hình Dục, đồng thời, cọ cọ cái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.