ANH HẬN ANH YÊU EM - Trang 443

Trong bóng tối, một tay Hình Khải đặt dưới đầu làm gối, tay kia vòng

qua ôm lấy Hình Dục, nhưng thứ mà tay anh chạm vào không phải lần áo
ngủ, mà là làn da của Hình Dục.

“Trời ơi, anh quên lấy áo ngủ cho em. Đợi anh một lát.” Nói rồi, Hình

Khải lần mò để bật đèn, Hình Dục kéo tay anh lại, ôm trong lòng, đồng thời
gối đầu lên ngực anh, giống như chú mèo nhỏ đang tìm hơi ấm.

Phần ngực mềm mại của Hình Dục áp sát vào sườn ngực anh, hương

thơm nhè nhẹ lan tỏa trong không khí hấp dẫn biết chừng nào.

Cơ thể Hình Khải bắt đầu căng thẳng, anh là một người đàn ông khỏe

mạnh về tâm sinh lý, đừng có làm thế này để thử thách sự kiên định của
anh!

“Tiểu Dục, Tiểu Dục, thế này không được… không được” Anh khẽ rút

rút tay ra, anh không muốn làm Hình Dục tổn thương, nhưng cơ thể anh lại
không bị tổn thương sao? Nha đầu này rõ ràng muốn sống để giày vò cho
anh chết đây mà!

“…”

Hình Khải đột nhiên nhắm chặt mắt hít thở thật sâu, hít hết hơi này tới

hơi khác, ra sức giữ sự điềm tĩnh cho mình.

Không phải anh muốn có phản ứng, thật sự không phải, rõ ràng là hơi

rượu đang hoành hành, đúng thế.

Nhưng khi Hình Khải vừa cố gắng bình ổn tâm trạng thì một lần nữa

anh lại bị sự “to gan” của Hình Dục làm tổn thương lòng nhân ái của anh.

Hình Khải ngửa cổ thở dốc, huyết mạch vẫn nóng bỏng chảy rần rật,

thật muốn khóc chẳng xong.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.