ANH HẬN ANH YÊU EM - Trang 447

cười.

Hình Khải thấy cuối cùng cô cũng đã cười, thầm thở phào nhẹ nhõm.

Hình Dục cũng thích nhìn nụ cười rạng rỡ của Hình Khải, cô nghiêng

đầu nhìn anh, lẩm nhẩm: “Anh, anh rất đẹp trai…”

Hình Khải mím môi, bất giác đưa tay lên vò vò tóc, già đầu rồi mà còn

xấu hổ nữa.

Đúng vào lúc Hình Khải đang đắc ý, thì đôi môi mềm mềm chạm vào

khóe môi anh. Hình Khải khẽ khựng người lại. Hình Dục đã đẩy lưỡi mình
vào trong miệng anh, tự nhiên như cô đã từng hôn anh rất nhiều rất nhiều
lần rồi vậy.

Khi ba từ “Em yêu anh” vang lên trong đầu cô, không ai dạy cô bước

tiếp theo phải làm gì, cô chỉ muốn hôn anh theo bản năng, dùng nụ hôn để
thể hiện tình cảm của mình.

Còn Hình Khải, không còn sức lực mà đẩy cô ra nữa, tâm trí vỡ tung,

nhấn chìm lý trí của anh.

Ánh trăng trắng lóa chiếu lên bóng hai người đang quấn lấy nhau.

Lưỡi quấn lấy lưỡi, giống như một bản tình ca, đánh thức khối ký ức

mờ nhạt trong Hình Dục, khơi gợi ngọn lửa ngùn ngụt bị chôn vùi cùa Hình
Khải.

Hơi thở của Hình Khải càng lúc càng nhanh: “Tiểu Dục, anh…”

Hình Dục đưa hai ngón tay ra chặn lên môi anh, cười khúc khích, sau

đó, cô hơi nghiêng đầu, ngậm lấy dái tai đang nóng rực của Hình Khải,
dùng chiếc lưỡi nhỏ nhắn của mình từ từ đánh thức dục vọng của Hình
Khải.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.