ANH HẬN ANH YÊU EM - Trang 58

vậy.”

Đột ngột Hình Khải quay phắt đầu lại nhìn cô, ánh mắt sáng quắc.

Anh không tìm thấy trên giường Hình Dục sợi tóc đáng ngờ nào, nhưng
điều đó cũng không thể chứng minh là cô trong sạch!

“Nói! Tại sao tóc cô lại rối tung ra thế kia?” Hình Khải nhướn mày,

đầu tóc rối bù rất đáng nghi.

Hình Dục vuốt vuốt mái tóc dài: “Đầu tóc anh cũng rối bù kìa.”

Hình Khải hừ lạnh một tiếng, với lấy chiếc gương đặt trên tủ đầu

giường soi, quả nhiên giống cái tổ quạ.

Hình Khải ngẩng cái đầu rối bù của mình lên, ra lệnh cho Hình Dục

ưỡn ngực ngẩng cao đầu đứng nghiêm, Hình Dục ngoan ngoãn đứng thẳng
người, sợ hãi chớp chớp mắt.

“Nhìn thẳng vào tôi! Tại sao không dám nhìn thẳng vào mắt tôi? Sợ

phải không?” Hình Khải bật người dậy, ép Hình Dục lùi sát vào tường.

Hình Dục dụi dụi mắt, nghiêng người nhìn Hình Khải: “Giờ là ba giờ

rưỡi sáng, anh muốn em nhìn anh với ánh mắt thế nào?”

“…” Hình Khải tức giận giơ ngón tay lên, những lời định nói lên tới

cổ họng lại bị nuốt xuống, dù sao chuyện này cũng không thể đoán mò, nếu
như Hình Dục chạy đến tìm Đặng Dương Minh tố cáo anh, nhất định tình
cảm huynh đệ sẽ rạn nứt.

Ánh mắt anh chiếu hơi lệch, lại đúng vào vị trí ngực Hình Dục. Ngực

Phùng Xuyến Xuyến to hơn của Hình Dục nhiều, xì! Có con bò sữa ai còn
tiếc quả đào nhỏ! Đúng thế! Thần kinh chắc? Nghĩ đến đây, Hình Khải hai
tay chắp sau lưng, làm như không có chuyện gì, đi ra khỏi phòng ngủ của
Hình Dục.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.