Cô ta muốn giải Ảnh hậu Kim Vũ cũng phải có Bùi Lạc Phong.
Chỉ cần cô ta có thể nắm giữ quy tắc của vòng tròn này, bất luận người
nào đều không thể vượt qua cô, bao gồm cả Tống Như!
Lễ khai mạc giải Ảnh hậu Kim Vũ sắp tới, Tống Như lại vô cùng ung
dung, bởi vì không chỉ đã giải quyết chuyện của Tiêu Dĩnh, còn có được
một người đại diện đặc biệt.
Cô ấy mặc đồ ở nhà ngồi trên ghế sofa xem tạp chí, liếc mắt nhìn người
đàn ông đang bận rộn vì cô ở dưới ánh đèn bàn một chút.
Trước mặt Dương Gia Cửu bày ra toàn bộ các văn kiện của nhãn hàng và
đoàn phim có lời mời với Tống Như, bất luận là thù lao nhiều hay ít,
Dương Gia Cửu đều cẩn thận xem qua, sau khi phân tích kỹ ưu khuyết
điểm của các lời mời thì phân ra thật tốt.
"Có anh ở bên cạnh em, em rất an tâm, thế nhưng... Đã muộn như vậy,
ngày mai lại xem tiếp, được không?" Tống Như lo lắng thân thể của anh, đi
tới nắm bờ vai anh: "Tuy rằng dáng vẻ làm việc của anh rất mê người,
nhưng em thật sự không nỡ lòng để anh thức đêm vì em!"
"Không có chuyện gi, anh đang rảnh rỗi không chịu được." Dương Gia
Cửu cho cô một ánh mắt an tâm, tay nhẹ nhàng kéo Tống Như ôm vào
trong ngực: "Hơn nữa vì em, anh nhất định phải nhìn kỹ rõ ràng."
Chuyện này đối với việc Tống Như phục xuất vô cùng quan trọng, ưu thế
hiện tại của cô hết sức rõ ràng, cần thừa thắng xông lên.
Dưới ánh đèn bàn, sườn mặt của anh lộ ra phần kiên quyết.
"Gia Cửu, đuèng vì em mà khổ cực như thế, em sẽ đau lòng." Tống Như
nâng mặt anh lên, hạ xuống một nụ hôn nhẹ nhàng ôn nhu: "Nếu như em ở
đây không làm trở ngại anh thì em muốn ở cùng anh."