ẢNH HẬU CỦA CHÀNG TỔNG - Trang 94

Nhưng bất kể thế nào, anh đều sẽ không thể buông tha Tống Như, không

thể buông tha thế lực nhà họ Tống phía sau cô.

"Lạc Phong, sao mãi mà không thấy anh tới tìm em vậy?" Dương Vũ

Mịch dẫn theo trợ lý xông vào văn phòng.

Thấy Dương Vũ Mịch, trên mặt Bùi Lạc Phong lập tức tươi cười, ra hiệu

cho trợ lý và thư ký ra ngoài. Anh ta đi tới ôm thắt lưng cô ta: "Anh muốn
để em ở lại bệnh viện nghỉ ngơi cho tốt, không muốn làm phiền em."

"Thật sao? Sao em lại nghe nói anh đang tìm kiếm Tống Như ở khắp

nơi!" Duoeng Vũ Mịch chu cái miệng nhỏ, uất ức lôi áo sơ mi của anh ta:
"Em vì anh mà chịu khổ nhiều như vậy, lẽ nào trong lòng anh cũng chỉ có
cô ta thôi sao? Em không quan tâm tới dnah phận, chỉ xin anh đừng bỏ con
của chúng ta. Nếu không, em thà bỏ nó."

"Em đừng nói nhảm!" Vừa nhắc tới đứa trẻ, Bùi Lạc Phong lại khẩn

trương: "Anh chỉ vì em và con mới phải nhất định tìm được Tống Như thôi.
Trước khi em sinh con, anh chắc chắn sẽ làm cho em nhận được giải
thưởng lớn ảnh hậu này!"

"Lạc Phong... Hy vọng anh vĩnh viễn nhớ lời hứa của mình." Lúc này

Dương Vũ Mịch mới nâng môi thơm lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.