ẢNH HẬU TÁI SINH - Trang 367

Phòng ngủ của Minh Vi chỉ rộng chừng sáu, bảy mét vuông, trên sàn

được trải thảm. Đường Hựu Đình không để ý nên bị thảm vướng vào chân,
mất thăng bằng nên ngã luôn vào người Minh Vi, đè cô xuống giường.

Cơ thể mềm mại như không có xương của cô thiếu nữ bị Đường Hựu

Đình đè nghiến xuống, một mùi hương ấm áp xộc vào mũi. Mắt Minh Vi
mở to hết cỡ, con ngươi đen láy phản chiếu khuôn mặt đang đờ đẫn của
Đường Hựu Đình. Môi cô màu hồng nhạt, mềm mại và đầy đặn giống như
cánh hoa đào. Đường Hựu Đình hồn xiêu phách lạc, cúi đầu xuống khẽ
chạm vào đôi môi mềm mại đó.

Đầu Minh Vi nổ bùng một tiếng rồi nhão ra như nồi cháo, vội vàng

đẩy Đường Hựu Đình ra. Đường Hựu Đình ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào
đôi mắt vẫn đang mở to của cô, đưa tay ra khép đôi mắt đó lại rồi tiếp tục
cúi xuống hôn cô.

Nụ hôn mềm dịu và triền miên, nhẹ nhàng xoắn quyện, một sự tiếp

xúc vô cùng thận trọng và dè dặt, một sự thưởng thức tinh tế. Minh Vi mới
uống sinh tố xong, trên môi vẫn còn lưu lại vị ngọt thanh của nước cam,
đầu lưỡi cô nhỏ xinh cuống cuồng né tránh. Đường Hựu Đình không định
ép quá, nên anh bỏ cô ra. Minh Vi cuối cùng cũng từ từ mở mắt ra. Đường
Hựu Đình mỉm cười nhìn cô, khẽ hỏi:

- Cảm thấy thế nào?

Minh Vi không biết nên trả lời sao.

Cô nhớ lại nụ hôn đầu tiên của mình với Cố Thành Quân. Cũng dịu

dàng êm ái như vậy, dường như cả thế gian đã ngừng thở trong giây phút
ấy.

- Anh như vậy … là ý gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.