ẢNH HẬU TÁI SINH - Trang 475

- Tối mù tối mịt thế này, ai nhìn được.

Đường Hựu Đình nói đúng, đèn trong quán bar chỉ lờ mờ, ngay cả ở

khoảng cách gần cũng khó phân biệt rồi.

Chủ quán bar là một người đàn ông béo mập, hóa trang thành một quả

bí ngô, trong tay cầm theo cả xấp mặt nạ yêu quái, thấy khách nào không
hóa trang lập tức dúi ngay cho một chiếc. Đường Hựu Đình đi qua đó lấy
hai chiếc, đưa cho Minh Vi một.

Minh Vi đeo chiếc mặt nạ gà gô, nhìn thấy Đường Hựu Đình đeo mặt

nạ đầu lâu liền cười ngất:

- Thế này đến cả em cũng chẳng nhận ra anh.

- Vậy thì tốt. – Đường Hựu Đình ôm lấy eo Minh Vi, ép sát cô vào

tường. Anh hơi nhấc chiếc mặt nạ lên sau đó hôn riết môi cô.

Hai tay Minh Vi bám lấy vai Đường Hựu Đình, cô nhắm nghiền mắt

lại, cảm nhận độ nén và cả nhiệt độ như thiêu đốt trên môi mình, cảm nhận
sự ấm nóng của cơ thể đang ghì sát lấy cơ thể mình. Tất cả sự huyên náo
trong quán bar đột nhiên biến mất, bên tay cô chỉ còn tiếng thở, tiếng tim
đập và cả tiếng máu đang chảy rần rật trong huyết quản của hai người bọn
họ. Trời đất xoay vần, cô thấy chân mình mềm nhũn, đầu choáng váng, chỉ
có cách tựa vào cánh tay mạnh mẽ đang ôm chặt lấy cô để không bị ngã lăn
ra đất.

- Anh yêu em. – Đường Hựu Đình kết thúc nụ hôn dài dằng dặc xong

vẫn chưa vừa ý, những nụ hôn nhỏ vẫn tiếp tục buông rơi trên khuôn mặt,
trên đôi môi của Minh Vi. – Anh thực sự rất yêu em. Em nói xem, vì sao
em lại tuyệt vời đến thế? Có phải em đã phù phép gì với anh không?

Minh Vi ôm lấy cổ Đường Hựu Đình, ghé sát vào tai anh khẽ cười hết

sức ngọt ngào:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.