ẢNH HẬU TÁI SINH - Trang 495

Luật sư Vương ngẩn người, sau đó nhanh chóng hiểu ra Minh Vi

muốn hỏi đến Đường Hựu Đình. Sự việc xảy ra đã nửa ngày trời, Đường
Hựu Đình vẫn chưa động tĩnh gì, không rõ đã biết chuyện chưa, hay là
kiếm cớ nói tránh đi. Nhưng khi đối diện với đôi mắt ngây thơ đó, trái tim
vốn được tôi luyện ngoài đời bao nhiêu năm của luật sư Vương cũng như
mềm lại.

Ông tránh ánh mắt của Minh Vi, nói khẽ:

- Vẫn ổn. Mọi người rất quan tâm đến cô.

Minh Vi cười nhạt, sau đó đi theo nữ cảnh sát.

Luật sư Vương quả thực đã trách oan Đường Hựu Đình. Khi đó anh

đang ngồi trên sa-lông đối diện với Cố Thành Quân trong văn phòng. Trên
mặt cả hai đều đầy lo lắng, mắt vằn lên những vân màu đỏ, cằm lún phún
râu. Cố Thành Quân trông khá hơn Đường Hựu Đình vừa trải qua trận say
bê bết một chút, song áo sơ mi cũng đầy nếp nhăn, đầu tóc hơi bù xù.

Đầu lọc thuốc lá chất đầy trong gạt tàn, trà cũng pha thêm một tuần

nữa. Đồ ăn sáng do thư ký mang lên cũng bỏ một bên, mỳ trong bát quánh
lại thành mảng, bánh mì và trứng đều nguội lạnh.

- Không thể do bạn tôi làm được. – Giọng Đường Hựu Đình đã khàn

đặc. – Nếu bạn tôi làm, người bị hại sẽ là tôi, không phải Minh Vi.

- Vậy anh nhớ xem khi đó còn ai nữa?

- Đèn đóm tối mù, ai biết được. – Đường Hựu Đình sốt ruột châm

thêm một điếu thuốc.

Cố Thành Quân giật ngay lấy, vò nát rồi vứt xuống đất, lạnh lùng cười

mỉa mai:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.