ẢNH HẬU TÁI SINH - Trang 558

bừa.

Đường Hựu Đình ừm một tiếng, dắt tay Minh Vi quay về nhà. Con

ngõ vắng tanh, chỉ có tiếng bước chân nặng nề của hai người. Minh Vi
ngoan ngoãn đi sau Đường Hựu Đình, hơi thở khẽ khàng.

Đường Hựu Đình chợt dừng lại, quay người kéo cô sát vào mình, nâng

cằm lên rồi hôn đắm đuối. Sau mấy giây giật mình giãy giụa, Minh Vi cũng
buông lỏng cơ thể, phối hợp với anh.

Nụ hôn đó dù đầy lo lắng bất an nhưng vẫn cuồng si và nồng nhiệt,

dường như muốn cuốn trôi đi tất cả. Môi Đường Hựu Đình lạnh ngắt, thậm
chí còn run lên khe khẽ. Một nỗi thương xót trào dâng, Minh Vi nhẹ nhàng
đáp lại, muốn sưởi ấm cho anh. Đường Hựu Đình cảm thấy sự bao dung
của cô nên càng ngang ngược sục tìm khiến cô cảm giác như không thở
nổi.

Mãi lâu sau Đường Hựu Đình mới bỏ cô ra. Hai người đều thở gấp,

Minh Vi còn thấy khóe môi hơi đau.

Đường Hựu Đình nhìn cô bằng ánh mắt sâu hun hút, những ngón tay

khẽ khàng vuốt ve trên đôi môi đã tấy đỏ của cô. Minh Vi cảm thấy hơi xấu
hổ:

- Nếu để người nhà anh nhìn thấy chắc chắn sẽ chê cười em.

- Không sao. – Đường Hựu Đình nói. – Họ đều rất thích em mà.

Về đến cửa, Minh Vi tiễn Đường Hựu Đình lên xe. Đường Kính Quốc

tỏ ra mất vui, còn dì La thở ngắn than dài:

- Không về ăn cơm thật à? Dì để phần cho con nhé, nhớ về sớm mà

đón Minh Vi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.