ẢNH HẬU TÁI SINH - Trang 629

Người này biết mình đang nói gì đây? Minh Vi nhìn vào điện thoại,

cứng lưỡi không nói được gì. Anh bị ngớ ngẩn, hoặc anh đang coi cô như
một tên ngốc. Một cái cớ hoang đường như vậy cũng lôi ra được.

- Người già bệnh nặng khó lường, mong em nhanh chóng tìm ra cách

nào đó giúp. – Cố Thành Quân nói xong liền tắt máy.

Minh Vi dở khóc dở cười. Dĩ nhiên là cô biết mã khóa két, nhưng làm

sao cô có thể nói ra? Cô sống chết phủ nhận việc mình là Trương Minh Vi,
nhưng lại biết mã khóa két trong nhà họ, chẳng phải giấu đầu hở đuôi sao?

Song Cố Thành Quân vẫn để lại cho cô một lối thoát, đó là việc nhập

hồn. Minh Vi thật sự lo nếu cô vẫn nhất quyết không “hiện hồn”, Cố Thành
Quân hẳn sẽ đưa cố đến gặp một pháp sư nào để gọi hồn.

Minh Vi có thể phủi tay không quan tâm đến việc này, nhưng còn bệnh

của mợ làm sao đây? Khi Minh Vi còn nhỏ, vì bố cô luôn bận việc làm ăn
nên thường xuyên gửi cô cho cậu mợ trông. Mợ đối xử với cô rất tốt, những
thứ gì ngon, đẹp đều dành hết cho cô, thậm chí đứa em họ con của mợ cũng
chỉ đứng bên cạnh mà thèm thuồng. Bây giờ mợ đang bị bệnh, cô có thể
khoanh tay đứng nhìn sao?

Minh Vi băn khoăn suốt hai ngày, nhưng không nghĩ được giải pháp,

cảm giác có tội ngày một nặng nề hơn. Cô chật vật lắm mới vượt qua nổi
ngày thứ ba, cuối cùng phải gọi điện cho Cố Thành Quân.

Điện thoại vừa thông, cô đọc ngay mã khóa:

- GZ881462.

- Cảm ơn. – Cố Thành Quân bình tĩnh ghi lại.

Minh Vi chần chừ hồi lâu rồi hạ giọng hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.