ẢNH HẬU TÁI SINH - Trang 663

Cố Thành Quân đi tới đó, cũng ngồi xuống bên cạnh Minh Vi. Khuôn

mặt hai người đều nửa tối nửa sáng, trông không giống người thật. Minh Vi
thà tin rằng đây chỉ là một giấc mơ, có biết bao điều ban ngày không thể
nào nói ra miệng được thì cô có thể nói trong giấc mơ này.

- Anh đã đạt được mục đích của mình rồi, Cố Thành Quân. Anh ấy

nghi ngờ tôi, giữa chúng tôi giờ đây đã sinh ra khúc mắc. Anh thắng rồi Cố
Thành Quân. Nhưng tôi vẫn hận anh như trước.

- Nếu như việc căm hận anh có thể khiến em từ bỏ cậu ta vậy em cứ

hận đi. – Cố Thành Quân đưa tay ra chạm vào khuôn mặt Minh Vi, thấy hơi
ươn ướt. Con mắt khuất trong bóng tôi của cô đang rơi lệ.

- Vì sao anh lại làm như vậy? – Minh Vi khẽ nói. – Anh đã hủy hoại

mọi thứ của tôi, còn định hủy hoại tôi lần thứ hai nữa sao?

Cố Thành Quân chống chân nửa quỳ, ôm Minh Vi vào lòng. Minh Vi

hơi kháng cự, nhưng sức mạnh của Cố Thành Quân không cho phép cô làm
như vậy.

- Em không hiểu được năm năm qua anh đã phải sống như thế nào

đâu. Quả thực giống như một cái xác biết đi. Anh đã nằm mơ không biết
bao nhiêu lần là mình quay về phòng nghỉ đó sớm hơn và cứu sống được
em. Hoặc anh mơ thấy mình đang ôm em, nhưng sau đó em liền biến thành
một đống xương khô. Anh mất ngủ, anh trầm cảm, anh từng phải đến gặp
bác sĩ tâm lý, đã phải uống thuốc suốt một thời gian dài. Là em đã khiến
cho em sống lại, Minh Vi. Giống như một người đang ngạt thở cuối cùng
có được không khí, giống như một kẻ đui mù cuối cùng thấy lại ánh sáng.
Em không hiểu được đâu.

Minh Vi nhắm mắt lại. Mùi nước hoa Cologne trên người Cố Thành

Quân vẫn y như xưa, loại trước đây cô chọn cho anh. Trước đây cô rất thích

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.