ẢNH HẬU TÁI SINH - Trang 674

Minh Vi đứng trước màn hình xem lại từng đoạn phim được phát. Cô

chợt thấy tim mình nghẹn lại đến phát sợ, cảm giác như ngực có một tảng
đó lớn đang chèn ở đó làm cô không thở nổi. Cảm giác ấy chỉ có ở kiếp
trước mỗi khi cô phát bệnh tim. Nhưng giờ đây tim cô đang đập hết sức ổn
định trong lồng ngực, mạch cũng bình thường. Vậy cảm giác đó bắt nguồn
từ đâu?

Minh Vi vội vàng trốn vào phòng hóa trang, ngồi xuống nắp bồn cầu

thở dốc từng hồi. Dòng nước nóng bỏng trào ra từ mắt cô, cô cũng không
biết có phải mình đang khóc hay không. Rõ ràng cô đang hết sức bình tĩnh,
nhưng nước mắt lại không ngừng tuôn rơi.

Cứ vậy, Minh Vi cúi gập người xuống ôm lấy mình rồi khóc thầm. Uất

ức, buồn đau, hối hận và oán giận, tất cả những cảm xúc đó như trào dâng
hết lên cùng một lúc.

Bên ngoài đầy bạn bè khách khứa, còn mình cô trốn ở đây, gặm nhấm

mối tình đang ngày càng trở nên lạnh lẽo trong nỗi cô đơn.

“Bỏ tất cả lại để giữ lấy anh.” Một giọng nói bên trong cô bảo vậy.

Nhưng ngay sau đó một giọng nói khác cũng vang lên: “Không có tác

dụng gì. Mày không làm gì sai. Cơ bản anh ấy không tin tưởng mày.”

“Nhưng rõ ràng là mình đã giấu giếm anh sự thật.”

“Mày đã nói hết mọi nhẽ, nhưng anh ấy vẫn lấn cấn vì những lời nói

dối. Đó là người bụng dạ hẹp hòi.”

“Mình yêu anh ấy, phải bao dung.”

“Đừng coi rẻ bản thân mình như vậy!”

“Im đi”, Minh Vi ôm lấy hai tai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.