ẢNH HẬU TÁI SINH - Trang 675

“Gọi điện thoại cho anh ấy đi, nói là mình nhớ anh ấy.”

“Đừng gọi. Nếu như nhớ mày anh ấy sẽ gọi cho mày. Anh ấy không

nhớ mày, vậy mày nhớ cũng có tác dụng gì.”

“Im đi!”, toàn thân Minh Vi run lên bần bật, nước mắt giống như một

chuỗi ngọc trai bị đứt, tuôn rơi lã chã xuống sàn nhà.

Cánh cửa đột nhiên bị mở tung ra, Cố Thành Quân đứng sững bên

ngoài.

Minh Vi sợ thót tim, đờ ra nhìn người đứng đó với bộ mặt xám ngoét.

Đây là nhà vệ sinh nữ, anh ta vào đây làm gì? Ngay sau đó Minh Vi trông
thấy bồn cầu dành cho nam ở phía sau lưng Cố Thành Quân.

Chết tiệt, cô lại có thể đi nhầm vào nhà vệ sinh nam.

Minh Vi mặt đỏ bừng đứng dậy, cúi gầm đầu đi ra ngoài. Cố Thành

Quân kéo cô lại, dùng chân đá cánh cửa nhà vệ sinh sau đó ôm gọn cô vào
lòng, siết chặt.

Minh Vi ra sức giãy giụa, dùng đầu gối thúc lên, song Cố Thành Quân

đã ép cô vào tường, ôm chặt cô trong lòng. Cuối cùng Minh Vi cũng mệt,
chỉ đứng yên thở dốc. Cô ngửi thấy mùi nước hoa quen thuộc trên cơ thể
Cố Thành Quân, lặng lẽ rơi nước mắt.

Cố Thành Quân vuốt ve mái tóc của Minh Vi đầy thương xót, thì thầm

bên tai cô:

- Hãy quên cậu ta đi. Để chúng ta bắt đầu lại, có được không?

Minh Vi bật cười:

- Nói nghe dễ thế, bắt đầu lại như thế nào đây?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.