ẢNH HẬU TÁI SINH - Trang 697

Sau đó, anh không nhìn cô thêm một lần nào nữa.

Về đến nhà, Minh Vi ngả đầu ra là ngủ, ngủ dậy thì ăn, ăn xong lại

chơi game. Cô không xem tivi, cũng không lên mạng đọc tin, hoàn toàn
không quan tâm đến những chuyện ồn ào ở bên ngoài. Công ty cho nghỉ
mấy ngày, cô trốn tiệt trong nhà không ló mặt ra. Bà Vương cũng dò hỏi,
xem có phải Chủ tịch Cố Thành Quân đang theo đuổi cô không. Minh Vi
trừng mắt lên với mẹ nên bà Vương không dám hỏi thêm gì.

Cố Thành Quân ngày nào cũng gọi điện cho cô, muốn hẹn ra ngoài,

song Minh Vi viện đủ mọi cớ để thoái thác.

Ăn đồ nướng nhé? Phải giữ gìn vóc dáng, sợ béo.

Đi trượt băng? Cũng đã có tuổi, ngã một cái rồi gãy xương, không đi.

Đi xem phim? Đóng phim như vậy còn chưa đủ hay sao?

Đi xem đồ gốm, đi làm sô-cô-la, đi vườn thú, đi bảo tàng…

Thực tình, không biết Cố Thành Quân lấy đâu ra lắm thú vui tao nhã

vậy, đưa ra cả một danh mục dài cho Minh Vi. Ngay cả ngày trước khi hai
người bọn họ yêu nhau, chẳng qua chỉ đi ăn, đi xem phim rồi đi một vòng
công viên, đâu được nhiều như lúc này.

Dù bị từ chối hết lần này đến lần khác nhưng Cố Thành Quân không

hề bực bội, vẫn cứ nói huyên thuyên trên điện thoại cả nửa ngày. Cây mai
vàng trong sân năm nay nở đẹp thật, em có muốn đến xem không? Cây đào
hai năm nay bị sâu đục thân kinh khủng, không biết còn trụ đến năm tới
nữa hay không. Bệnh của mợ đã khá hơn nhiều, phải rồi, cậu em họ cũng
sắp cưới. Còn cả em họ anh, con nhà chú, tháng trước vừa sinh con trai…

Về những chuyện trong gia đình, Minh Vi cũng chỉ đáp lại một hai

câu. Nhưng chỉ được một lát Cố Thành Quân lại nói, kỳ thực năm đó chúng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.