ẢNH HẬU TÁI SINH - Trang 702

Quả thực Minh Vi không biết chuyện này.

- Hựu Đình đối đãi với Thừa Trác như em trai mình vậy, coi anh ấy là

anh em tốt nhất, bạn thân nhất của mình. Nhưng Thừa Trác mắc phải chứng
trầm cảm. Tôi ở bên cạnh họ, từng tận mắt chứng kiến Hựu Đình hết lần
này tới lần khác cứu giúp Thừa Trác, cũng tận mắt chứng kiến Thừa Trác
hết lần này đến lần khác sụp đổ. Sau này khi Thừa Trác tự chấm dứt cuộc
đời mình, có viết lại di thư nói rằng anh ấy làm như vậy không chỉ để kết
thúc nỗi đau của chính mình, mà còn kết thúc nỗi đau khổ của Hựu Đình
nữa. Anh ấy không muốn tiếp tục thấy Hựu Đình đau lòng vì mình.

Nước mắt của Đinh Hàm Ngọc rơi tí tách xuống bàn:

- Sau khi Thừa Trác qua đời, Hựu Đình nói với tôi, anh ấy sẽ không

bao giờ tin vào tình bạn nữa. Anh ấy đã cố gắng đến như vậy, nhưng Thừa
Trác vẫn bỏ anh ấy đi. Anh ấy sẽ không bao giờ dốc gan dốc ruột cho bất
kỳ người bạn nào như vậy nữa. Khi đã đi Mỹ rồi, tôi vẫn luôn nhớ đến câu
nói đó…

- Chờ chút. – Minh Vi cắt ngang lời Đinh Hàm Ngọc. – Cô nói quan

hệ của cô và Hựu Đình, Thừa Trác rất thân thiết phải không?

- Phải.

- Sau khi Thừa Trác qua đời, cô vẫn vứt bỏ Hựu Đình lại để đi Mỹ

sao? Bạn bè thân kiểu gì vậy?

Đôi mắt đẹp của Đinh Hàm Ngọc mở to hết cỡ, cô vội vàng giải thích:

- Tôi cũng không muốn vậy, nhưng bố tôi nhất quyết đưa đi. Ông ấy

không muốn chuyện của Thừa Trác ảnh hưởng đến tôi. Hơn nữa Hựu Đình
là đàn ông, anh ấy sẽ chống đỡ được. Tôi thấy bây giờ anh ấy đã trở lại rất
tốt rồi. Chắc là nhờ công của chị.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.