ÁNH HOÀNG HÔN MỎNG MANH - Trang 157

Đuôi lông mày của Hàn Duệ khẽ giật, anh ta đưa mắt nhìn Phương

Thần, dường như tỏ vẻ ngạc nhiên, bàn tay vuốt ve đôi đũa màu ngà trắng,
động tác và giọng nói đầu rất chậm rãi, “Không lẽ cô đang lo cho tôi?”

Phương Thần nguýt một cái, “Tại sao anh lại không hiểu đó là vì tôi

mong anh sớm rời khỏi nhà tôi nhỉ?”

Thì ra cô vẫn ôm mối hận vì chuyện bị anh ép vào tường để hôn hôm ấy,

do đó cô cho rằng đây là một người đàn ông xấu xa, vui buồn thất thường.

Cô không bằng lòng với anh và cũng không nể mặt anh, thậm chí còn

chọc tức quyền uy và sự kiên nhẫn của anh.

Nhưng đáng tiếc là cô đã quên rằng, nếu anh đã có thể đi dự tiệc rượu ở

bên ngoài thì cụm từ “không được cử động” tự nhiên cũng chẳng còn có ý
nghĩa nữa.

Vì thế anh ta còn tiếp túc ở lại nhà cô, còn cô thì cũng quên mất không

hỏi nguyên nhân.

Sau khi tan tiệc, quả nhiên Thương lão đại mời Hàn Duệ lên phòng VIP

ở tầng trên uống trà, nói chuyện, nhưng chưa ngồi được bao lâu thì lại đưa
ra ý kiến: “Tôi còn để ở đây mấy chai rượu ngon, lấy ra để huynh đệ chúng
ta cùng uống nhé.”

Thuộc hạ của ông ta lui ra rất nh và trở lại cũng rất nhanh với hai chai

rượu trên tay.

Phòng VIP này bố trí rất xa hoa và lộng lẫy. Phương Thần ngòi cùng với

Hàn Duệ trên một chiếc ghế dài đặt ở chính giữa, trên mảng tường đối diện
đều khảm những tấm thủy tinh hình lục lăng màu xanh thẫm, phản chiếu
bóng họ mờ mờ trên đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.