ÁNH HOÀNG HÔN MỎNG MANH - Trang 179

“…Có lẽ trực giác mách bảo”, nghĩ một hồi lâu, Phương Thần đã đưa ra

một đáp án chẳng có chút thuyết phục nào, đáp án mà ngay bản thân cô
cũng không chắc chắn lắm.

Đúng như vậy, nghe xong câu trả lời của cô, Trần Trạch Như lắc đầu,

nói bằng giọng bình tĩnh và tha thiết: “Bây giờ, điều mà bản thân em cần
nhất là thời gian. Hết thời gian ấy, em phải để cho sự việc này thực sự qua
đi, không được để cho nó cứ ám ảnh cuộc sống của mình mãi như vậy. Em
có hiểu không?”.

“Nhưng em cần phải điều tra để chứng minh”, lúc đó, cô đã đáp bằng vẻ

bướng bỉnh bất ngờ.

“Muốn điều tra như thế nào? Nguyên nhân cái chết của Lục Tịch là

nguyên nhân thuộc phạm vi thông thường. Nếu em cứ kiên quyết theo
hướng này, sợ rằng sau này lại dẫn đến những vấn đề tâm lý lớn hơn.” Trần
Trạch Như khuyên: “Phương Thần, chuyện đã qua lâu rồi, em nên học cách
chấp nhận sự thực”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.