ÁNH HOÀNG HÔN MỎNG MANH - Trang 218

“Tính chính nghĩa, hào hiệp của em xem ra dùng không được đúng chỗ

cho lắm. Hình như em quên mất là người bị cướp đồ là ai rồi thì phải.”

“Vì thế nên mới dùng bạo lực trấn áp bạo lực? Tôi là người bị hại, vậy

thì trước khi ra tay anh cũng nên trưng cầu ý kiến của tôi mới phải chứ?”

“Xem ra em đang trách tôi vì đã không tôn trọng em.” Hàn Duệ ngước

mắt lên nhìn cô một cái, làm như sức hấp dẫn của cô không bằng bát nước
canh trước mặt, vì thế nên gật đầu đáp với giọng chế giễu: “Thế thì được
thôi, nếu có lần sau tôi sẽ trưng cầu ý kiến của em”.

Lần sau ư

Cô cảm thấy rằng anh ta đang cố ý chọc giận cô.

Những chuyện như thế này người bình thường chỉ mong tránh càng xa

càng tốt, mà tốt nhất là cả đời không gặp phải, thế mà anh ta lại nói với cô
lần sau? Hơn nữa lại còn nói với giọng đùa cợt thản nhiên nữa chứ, cứ như
là đang bàn về thời tiết trong ngày không bằng.

Thật đúng là không thể hợp chuyện được!

Nhưng, việc đã rồi thì chẳng có cách nào thay đổi được. Cô trừng mắt vẻ

phẫn nộ, rồi cúi đầu xuống, không thèm nói với anh ta thêm lời nào nữa.

Khi về nhà, Hàn Duệ bảo lái xe đỗ dưới tòa nhà, rồi đích thân đưa cô

đến thang máy.

Không cần phải phiền phức thế đâu.” Trong lòng vẫn chưa quên chuyện

trong bữa ăn nên vẻ mặt của Phương Thần rất lạnh lùng, thậm chí cô còn
đưa mắt nhìn Hàn Duệ với vẻ coi thường: “Anh vẫn còn sợ tôi bị cướp lần
thứ hai à?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.