ÁNH HOÀNG HÔN MỎNG MANH - Trang 224

Trước đây Hàn Duệ chưa bao giờ đến những chỗ như thế này, mặc dù có

tiền, nhưng chuyện làm từ thiện quyên tặng cho các tổ chức phúc lợi xã hội
chưa bao giờ nằm trong suy nghĩ của anh.

Ngược lại, Phương Thần tỏ ra rất quen đường thuộc lối, vừa xuống khỏi

xe là đi thẳng vào đại viện.

Lúc Hàn Duệ đang đứng dựa vào xe hút thuốc thì thấy hai đứa trẻ một

trai một gái dắt tay nhau chạy qua rồi dừng bên cạnh anh. Đứa bé gái ngẩng
đầu lên, nhìn Hàn Duệ bằng đôi mắt đen láy.

“Chú ơi...”, giọng nói lảnh lót của đứa trẻ phá vỡ sự yên tĩnh nhưng

trong tiếng gọi ấy chứa đựng sự sợ sệt, có thể chúng thấy sợ khi đứng trước
người đàn ông lạ lẫm và im lặng. Ngập ngừng một lát, đứa trẻ mới tiếp tục
nói: “Cô Lý nói như vậy là không tốt”.

Hàn Duệ nhíu mày không hiểu.

“Cô nói, hút thuốc có hại cho sức khỏe!”, cậu bé đứng bên có vẻ lớn hơn

phụ họa thêm mấy câu, mắt nhìn chăm chăm vào bàn tay Hàn Duệ.

Hàn Duệ hơi sững người ra một lát, rồi cúi đầu xuống nhìn điếu thuốc

đang hút dở, mặt không chút biểu lộ, nhưng chỉ một lát sau đó anh nghiêng
người vào xe và dập tắt điếu thuốc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.