ÁNH HOÀNG HÔN MỎNG MANH - Trang 249

Vì cô biết, mục đích qua lại giữa cô và Hàn Duệ không phải đơn thuần

vô hại như bề ngoài. Chỉ riêng về điều này họ mói thực sự là những người
cùng hội cùng thuyền.

Gặp mặt Tô Đông, quả nhiên cô ấy rất không tán thành chuyện đó, cô ấy

nhíu chặt mày, nói: "Không phải là cậu không biết anh ta là hạng người nào,
vậy vì sao lại dính vào anh ta như thế?".

Phương Thần chỉ cười coi như không có chuyện gì, tiếp tục pha trà rót

nước, như thể họ đang nói về chuyện của người khác chứ không phải
chuyện của cô.

Hơi nước màu trắng bay lên từ chiếc cốc thủy tinh trong suốt, mang theo

mùi thơm thoảng nhẹ, thanh khiết.

"Rốt cuộc là cậu muốn gì? Không lẽ cậu thật lòng với Hàn Duệ? Có biết

thời gian vừa qua hai người đã gây nên những tin đồn như thế nào không?"

"Tất nhiên là mình biết." Phương Thần quay đầu lại nhìn Tô Đông, bất

giác nói: "Mấy năm nay rồi chưa khi nào thấy cậu giận dữ như vậy, cậu nhớ
thuở trước à?".

Nói rồi Phương Thần bưng tách trà lại và giới thiệu với một vẻ rất bình

thản: "Trà hoa cúc! Có tác dụng hạ hỏa rất tốt.

Tô Đông khoanh tay không đón tách trà mà cứ trừng mắt lườm Phương

Thần: "Đừng có đánh trống lảng. Hãy nói đi! Cậu và Hàn Duệ rốt cuộc là
như thế nào?".

"Anh ta theo đuổi mình." Phương Thần ngẫm nghĩ một lát, cảm thấy trả

lời như thế là không thỏa đáng, lập tức đính chính, "Nói chính xác là anh ta
để ý đến mình". Nếu dùng từ "theo đuổi" thì có vẻ là không hợp với Hàn
Duệ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.