ÁNH HOÀNG HÔN MỎNG MANH - Trang 265

Hàn Duệ rất ít khi hỏi cô câu hỏi này, thông thường mỗi lần gọi điện anh

chỉ nói thời gian và địa điểm gặp mặt rất ngắn gọn súc tích, nói xong là cúp
máy luôn.

Phương Thần trả lời đúng như sự thực:"Vừa về đến phòng xong".

"Phòng số bao nhiêu?"

"Sao cơ?", cô ngạc nhiên hỏi.

"Em ở phòng số mấy?"

Mười phút sau, người đàn ông cao lớn đẹp trai ấy xuất hiện trước cửa

phòng cô như từ trên trời giáng xuống. Trước sự ngạc nhiên của cô, Hàn
Duệ tỏ ra rất vui, hai tay cho vào túi áo khoác, nhìn cô bằng ánh mắt sáng
như sao băng, rồi nói: "Ra ngoài ngồi nói chuyện một chút".

"Anh đến đây có việc gì thế?", sau khi định thần lại, Phương Thần ngồi

xuống chiếc ghế bên bàn uống nước ở đại sảnh, hỏi.

Hàn Duệ châm một điêu thuốc, trả lời với giọng nói rất bình thản: "Đến

thăm em".

Nếu là người đàn ông khác, khi nói ra câu nói đó chắc chắn sẽ kèm theo

cả nụ cười, bởi vì họ muốn cùng chia sẻ sự lãng mạn và niềm vui bất ngờ
với bạn gái từ hành động của mình, chỉ riêng Hàn Duệ thì không, anh vẫn
thể hiện như đang nói về thời tiết trong ngày.

"Hai ngày vừa rồi thế nào?", Hàn Duệ từ từ nhả một hơi khói, rồi lại hỏi:

"Có phải ngày kia sẽ kết thúc không?".

"Theo chương trình bố trí thì là như vậy." Phương Thần xoay xoay tách

trà trong tay, mắt nhìn Hàn Duệ: "Rốt cuộc là anh có chuyện gì vậy?".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.