ÁNH HOÀNG HÔN MỎNG MANH - Trang 267

"Sẽ nguy hiểm đến tính mạng?"

Dáng điệu của Hàn Duệ như đang suy nghĩ rất mông lung, mấy ngón tay

thon dài để bên cạnh chiếc gạt tàn bằng thủy tinh trên bàn trà, rồi giụi tắt
nửa điếu thuốc đang cháy dỏ, mắt Hàn Duệ nhìn chăm chăm vào đốm lửa
còn sót lại cho đến khi nó tắt hẳn.

"Sẽ không như vậy đâu", Hàn Duệ nói, "Những chuyện này cũng bình

thường thôi, nhưng có thể sau này những việc ấy sẽ nghiêm trọng hơn một
chút". Nói đến đây, Hàn Duệ đột ngột dừng lại, không biết anh đang cân
nhắc điều gì, sau đó ngẩng lên nhìn Phương Thần nói: "Em có thể cân nhắc
việc kể từ hôm nay bắt đầu rời xa tôi".

Giọng của Hàn Duệ vẫn bình thản như thế thậm chí nói xong câu đó anh

không nói thêm gì nữa. Nhưng chính trong khoảnh khắc đó, Phương Thần
thấy câu nói ấy hơi lạ, cô mỉm cười đáp, trong khi vẫn còn chưa nghĩ xong:
"Đúng là khiến cho ngươi khác cảm động quá đấy, vì anh đã nghĩ hộ cho
tôi". Nói xong cô mới kịp phản ứng, có lẽ vì cô không thể quen với sự quan
tâm bất ngờ này - nếu như có thể gọi đó là sự quan tâm.

Hàn Duệ luôn là người hống hách, ngay từ lúc bắt đầu xuất hiện trước

mặt cô anh luôn mang vẻ đã quyết là phải được, không để cho cô có bất kỳ
sự từ chối và phản kháng nào. Nhưng hôm nay đột nhiên Hàn Duệ lại đưa
ra đề nghị đó, vì vậy không thể không khiến cho người ta thấy nghi ngờ.

Đúng như vậy, Phương Thần vừa nói xong, Hàn Duệ ngồi đối diện đã

mỉm cười.

Hàn Duệ đã cười thật sự, đôi môi mỏng hơi nhếch lên tạo thành một

đường cong thật gợi cảm trên khuôn mặt tuấn tú, nhưng chỉ một thoáng lại
trở về trạng thái của một người đàn ông thâm trầm và lạnh lùng, giống như
lần gặp đầu tiên, ngay cả đôi mắt cũng toát lên vẻ sắc lạnh như ngôi sao
băng phía chân trời, hoàn toàn không thấy đâu sự ấm áp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.