ÁNH HỒNG HẠNH PHÚC - Trang 114

-Thì….vậy đó.
Mai cau mày:
-Thanh Trà đi Vũng Tàu với Dinh à? Em có chắc không?
-Chính mắt em trông thấy mà.
-Có khi nào…em lầm không?
Hoa Phượng lắc đầu:
-Em không lầm đâu. Thôi, mình vào đi. Chiều về, em sẽ kể cho chị nghe.
Mai gật đầu. Cả hai cùng đi vào văn phòng, vừa mở cửa đã nghe tiếng
Quốc hỏi ngay:
-Hoa Phượng ơi! Em có biết Thanh Trà có chuyện gì không?
Cô quay nhìn Mai, thấy chị cũng nhìn mình. Cô thở dài, đáp:
-Em nghe nói nó bệnh mà.
Quốc nhăn nhó:
-Mẹ Trà bảo là bệnh. Nhưng anh vừa chạy lại nhà xem sao thì bác ấy lại nói
là Trà không có ở nhà. Em có biết cô ấy đi đâu không?
-Em không biết. – Ngồi vào bàn, cô nhìn Quốc, nói thêm - Phần việc của
nó có gì cần gấp không? Đưa em làm cho.
Quốc xua tay:
-Không. Không có gì ấp cả.
Hoa Phượng nhìn sang bàn chị Mai, nhếch môi cười nhẹ. Thấy Quốc có vẻ
lo lắng nhhưng hoàn toàn không biết gì, cũng tội nghiệp. Nhưng biết đâu
như vậy lại hay hơn tình cảm của cộ Anh ấy thấp thỏm lo lắng, nhưng
không phải chán nản buồn rầu như cô hiện giờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.