ÁNH HỒNG HẠNH PHÚC - Trang 12

nghen, tao ngán cái tính chậm chạp của mày lắm.
-Ừa, cũng được – Hoa Phượng cười hí hửng.
Ăn cơm tối xong, Hoa Phượng đi ra sân ngồi một mình trên chiếc ghế xích
đụ Tối nào cũng vậy, cô hay ra đây ngồi một chút cho mát. Thằng Hoàng
dắt chiếc xe đạp, vừa đi vừa nói:
-Chị Phượng ơi! Em lại nhà thằng bạn mốt chút nha.
-Ừ - Hoa Phượng trả lời - Nhớ về sớm đó.
Đạ.
Nói xong, nó thót lên xe, cắm cúi đạp một mạch. Có tiếng anh Huy – anh
trai cô – thò đầu ra cửa sổ gọi:
-Phượng ơi! Anh đi ngủ sớm để mai về quệ Em coi khóa cửa rồi mới đi ngủ
nghe.
Đạ, để đó cho em.
Ngồi im một hồi lâu, Hoa Phượng ngước nhìn lên lầu, phòng của anh Hai
cô đã tắt đèn tối thui. Ngày mai anh ấy phải dậy sớm để về quê thăm ba mẹ.
Ông bà thích cuộc sống yên tĩnh của thôn quê, nên để căn nhà này lại cho
ba anh em cô ở, rồi về Vĩnh Long mua một căn nhà có miếng vườn nhỏ và
lấy việc trồng cây làm thú vui. Thỉnh thoảng, anh em cô thay phiên nhau về
thăm.
Ngồi ngoài sân, gió thổi làm lá cây cọ vào nhau nghe rì rào thật vui tai.
Không khí mát mẻ buổi tối làm Hoa Phượng cảm thấy thật dễ chịu.
Hai tay nắm lấy hai sợi xích, chân đẩy nhẹ cho chiếc ghế đung đưa, ngước
mắt nhìn bầu trời đầy sao, Hoa Phượng mơ màng tưởng tượng mình đang
bay trong vũ trụ bao la.
Bỗng cô có cảm giác là lạ. Cô ngưng đung đưa xích đu, đưa mắt tìm kiếm
xung quanh, và cô phát giác ra một bóng đen đang đứng im lìm trên ban
công căn nhà đối diện.
Ráng nheo mắt để nhìn, nhưng vì xa và chỗ hắn đứng thì hơi tối, nên Hoa
Phượng không thấy rõ. Chỉ có điều chắc chắn trăm phần trăm là hắn đang
nhìn cô.
Hoa Phượng ngồi thêm một chút rồi đứng dậy đi vào nhà. Đang ngồi hóng
mát, nhưng khi biết có người quan sát mình, tự nhiên cô thấy mất hứng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.