ÁNH HỒNG HẠNH PHÚC - Trang 13

Trước khi cánh cửa khép lại, cô vẫn còn thấy bóng hắn đứng y nguyên,
không nhúc nhích.
Cô đi thẳng một mạch xuống bếp tìm chị Châu:
-Ủa! Chưa ngủ hả Phượng?
-Chưa, em chờ thằng Hoàng về. Chị cứ ngủ trước đi, để em khóa cửa cho.
Sực nhớ ra, Hoa Phượng gọi giật giọng:
-Ờ quên, chị Châu ơi!
-Hả, gì vậy Phượng?
-Quên hỏi chị cái gã hồi sáng là ai vậy?
-À! Con trai lớn của ông Kiên với bà vợ trước, còn bà hiện giờ là vợ sau.
Cậu ấy tên Tú, sống ở Canada với mẹ hơn mười năm rồi, mới về thăm cha
đó.
Chị Châu hay thật, chỉ cần một chút buổi sáng thôi là đã nắm được cặn kẽ
lý lịch của một người lạ.
Hắn là con riêng của ông Kiên à? Hèn gì trông hắn và thằng con chênh lệch
nhau tới mười mấy tuổi ấy chứ. Không biết thằng nhỏ mai mốt lớn lên mặt
mũi trông ra sao, chứ hắn thì…ừm, cũng khá đẹp trai.
Hoa Phượng ngồi duỗi chân trên ghế sa-lông. Ngẫm nghĩ về hắn và chuyện
xảy ra hồi sáng, tự nhiên cô khúc khích cười một mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.