ÁNH HỒNG HẠNH PHÚC - Trang 146

-Nhưng anh có biết mẹ tôi và tôi đã chờ anh suốt cả buổi không? Tại sao
anh lại cố ý tránh mặt?
Dinh giận thật sự:
-Không việc gì phải tránh mặt cả, chỉ vì tôi không thích bị quấy rầy.
-Anh nói năng bất lịch sự như vậy với tôi hả?
-Này! Tôi nói cho cô biết. Trước đây, tôi đối xử lịch sự với cô, vì nghĩ cô là
bạn của Hoa Phượng. Nhưng cô đã không chịu hiểu biết vị trí của mình nên
tôi buộc phải như vậy thôi. Nhân đây, tôi cũng nói cho cô biết luôn. Tôi và
Hoa Phượng sắp làm đám cưới rồi đấy.
-Cái gì?…. Đám cưới?….Anh…lừa dối tôi. – Thanh Trà gần như hét lên.
-Cô đừng nên vô lý như vậy! Tôi đã làm gì mà cô bảo là lừa dối cô?
-Anh….lường gạt tình cảm của tôi. Trước đây, anh có như thế này đâu. Tôi
muốn đi với anh đến đâu anh cũng chịu. Anh tử tế với tôi, nên tôi mới
lầm…
Công Dinh thở dài:
-Thanh Trà! Tôi thấy….
-Không cần giải thích gì nữa. – Thanh Trà run run, lạc giọng rít lên – Anh
đừng tưởng là có thể gạt bỏ tôi một cách dễ dàng như vậy được đâu nhé.
Tôi sẽ không để anh yên đâu.
Chứng kiến sự thể oái oăm, Hoa Phượng mơ hồ cảm thấy một nỗi xót xa
dâng lên trong lòng. Cô không ngờ Thanh Trà lại có những suy nghĩ quá
lệch lạc, nông cạn đến mức hồ đồ như vậy. Cô nhận thấy không thể im lặng
được nữa, đành phải lên tiếng:
-Trà à! Mày nên bình tĩnh lại đi.
-Không bình tĩnh gì hết. Hôm nay, tao phải làm cho ra lẽ mới được. – Trà
vung tay hùng hồ.
Hoa Phượng tự nhủ, tốt nhất là không nên làm cho Thanh Trà điên tiết
thêm. Cô hỏi nhẹ nhàng:
-Anh ấy lường gạt mày những gì?
-Tình. - Mắt Thanh Trà long lanh ngấn nước.
-Thế…mày có…gì với anh ấy không? – Hoa Phượng không nén nổi tò mò.
Câu hỏi đầy ngụ ý của cô làm Công Dinh nhăn mặt định phản đối, nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.