ÁNH HỒNG HẠNH PHÚC - Trang 31

-Anh Hai đừng lo, để em lấy phim bộ HỒng Kông về cho chị Phượng coi.
Một bộ mười mấy hai mươi cuốn, chỉ ở nhà suốt ngày coi mệ nghỉ.
Huy quay sang thằng Hoàng, nhắc nhở:
-Còn em lo ăn cho xong rồi đi học, coi chừng trễ bây giờ.
Đạ.
Khi mọi người đã ra khỏi nhà hết, anh Huy đi làm, thằng Hoàng đi học, chị
Châu đi chợ, còn một mình Hoa Phượng ngồi với một chồng băng video,
cô không biết làm gì ngoài việc xem phim để giết thời gian.
Xem phim mãi củng chán, cô tắt ti-vi, ngồi im mơ mộng. KHông biết đêm
qua, Công Dinh có nghĩ đến mình không? Rồi mai mốt có gặp lại hắn nữa
không?
Đang loay hoay với những ý nghĩ vớ vẩn, Hoa Phượng nghe có tiếng mở
cổng. Cô nghiêng đầu ngó ra thì thấy chị Châu đã về.
-Ủa! Không coi phim hả Phượng.
-Thôi, chán quá. Em muốn ra sân ngồi cho mát.
-Ờ đợi chút, để chị dìu ra cho.
Được ngồi trên chiếc xích đu quen thuộc, Hoa Phượng cảm thấy thoải mái
hẳn lên. Chỗ này là của cô mà, ngày nào không ngồi đu đưa ở chiếc ghế
này, cô thấy thiếu thiếu không chịu được.
Hoa Phượng ngước nhìn lên cây mận. Nó đã có trái nhiều lắm rồi, từng
chùm trái đỏ tươi nằm xen lẩn trong đám lá, chi chít đầy cả cây. Chắc chiều
nay phải kêu thằng Hoàng hái xuống bớt cho đỡ nặng cành.
Có tiếng xe gắn máy ngừng trước cổng. Hoa Phượng nhìn ra, ngạc nhiên
khi thấy Công Dinh. Hắn đeo kính mát trông lạ ghê.
-Chào Hoa Phượng. Tôi vào được chứ?
tự nhiên Hoa Phượng cảm thấy trong lòng rộn rã:
-Vâng. Anh tự đẩy cổng vào đi. Tôi không đi ra mở được đâu.
Dắt xe vào sân xong, hắn tiến lại gần cô, trên tay xách một cái tủi lủng
lẳng.
-Tôi đem đến cho Hoa Phượng cái này.
-Kem nữa hả? – Hoa Phượng le miệng – tôi không ăn nổi nữa đâu, ngán
lắm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.