ANH HÙNG CA - Trang 115

những bông tuyết máu này dập tắt, lẳng lặng biến mất giữa hư không còn
sợi dây màu xanh trong tay Tiểu Trúc thì tức khắc mất hết lực đạo, rơi
thẳng xuống đất, những chỗ bị dính tuyết thậm chí còn thủng lỗ chỗ.

Đột nhiên, thân hình nữ tử kia lóe lên một cái, trong nháy mắt đã xuất

hiện sau lưng hai người. Chỉ thấy ảta nhếch khóe môi nở một nụ cười
quyến rũ, ghé đến bên tai phải của Quy Hải Minh, thổi nhẹ một hơi, cười
nói: “Lang quân tuấn tú ơi, ngọn lửa này của chàng thật lợi hại, khiến nô
gia xao xuyến quá chừng. Có điều, lửa này tuy mạnh nhưng làm sao mà
địch lại được ThiênAnh huyết vốn là vật chí âm trong thiên hạ, đừng nóilà
chàng, cho dù là bản thân Ứng Long ở đây cũng phảikiêng dè mấy phần
đấy nhé!”

Quy Hải Minh nhướng đôi mày kiếm, lập tức xoay người lật tay phóng

ra Bàn Long thương, mũi thương nhọn hoắt phản chiếu lại ánh dương chói
lòa, tựa như một con rồng bạc đâm thẳng tới trán của nữ tử kia. Chỉthấy
Bàn Long thương làm bụi đất bay lên mù mịt, dùng cái thế sấm rung chớp
giật nhằm hướng ấn đường đối phương mà đâm tới. Vậy nhưng nữ tử kia
lại chẳng sợ hãi, còn cười khanh khách, thân hình đột nhiên hóa thành
những con bướm máu bay đi tứ tán, sau đó lại tụvào thành một thể ở chỗ
cách đó hai thước, đoạn cười tươi nói với Quy Hải Minh: “Lang quân tuấn
tú ơi, nô gia càng ngày càng thích chàng rồi đấy. Chi bằng chàng cũng làm
Hóa Xà của nô gia đi, như thế chàng có thể vĩnh viễn ở bên nô gia rồi.
Chàng thấy sao?”

“Hoang Hỏa Phần Thiên.” Quy Hải Minh hờ hững đưa mắt liếc nhìn đối

phương, đoạn gằn giọng quát.

Chỉ thấy một ngọn lửa bùng lên giữa không trung, sau đó bay vọt tới

quấn lấy nữ tử kia. Nữ tử đưa tay lênche miệng, cố ý làm ra vẻ hờn dỗi nói:
“Úi chà, đúng làmột câu trả lời vô tình quá đỗi. Nhân Đồ Huyết Tỏa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.