ANH HÙNG CA - Trang 117

Bàn Long thương rơi xuống đất, Hoang Hỏa PhầnThiên cũng theo đó tắt

lịm. Nữ tử kia bước ra khỏi nơivừa bị ngọn lửa bao quanh, cong ngón tay
lại trở về phíaQuy Hải Minh, khẽ cười nói: “Ca ca ngốc nghếch, chàng tự
bảo vệ mình còn chẳng xong, lại đi quan tâm tới người khác. Nô gia chỉ
đùa với chàng thôi mà.”

Dứt lời, ả chậm rãi đi về phía Quy Hải Minh, chậm rãi quan sát y từ trên

xuống dưới một lượt, cứ như thểđối phương đã là đồ trong túi của ả rồi vậy.
Chính vào khoảnh khắc ả đưa tay tới định vuốt ve bờ má của Quy Hải
Minh, bỗng có một cơn gió lốc nổi lên giữa trời đất làm cát bụi tung bay
mù mịt, sau đó cứ thếtràn về phía ả, mang theo khí thế hết sức dữ dội.

Hóa ra, ngọn gió này là do Tiểu Trúc niệm chú Phong Vô Định mà

thành, cùng với đó nàng còn ném ra mấy chục lưỡi đao lá trúc, tất cả cùng
xoay tròn trong gió và lao về phía nữ tử kia. Nữ tử đó đang định vung tay
áo lên ngăn cản, đột nhiên cảm thấy bờ má nhói đau. Ả đưa ngón tay thon
lên sờ mặt, chợt phát hiện trên đầu ngóntay có một giọt máu đỏ tươi. Ả tức
thì nổi giận, quát to một tiếng, thân hình biến thành những cánh bướm bay
đi, sau nháy mắt đã tới trước mặt Tiểu Trúc.

“Ta sẽ dùng con nhãi ranh ngươi để luyện rắn!” Nữtử đó gằn giọng nói,

đưa tay trái ra bóp cổTiểu Trúc,đồng thời giơ cao tay phải lên, năm ngón
tay nhọn hoắt co lại, chừng như sắp chụp xuống thiên linh cái của thiếu
nữ...

“Dừng tay!” Sau một tiếng quát lớn, chỉ thấy Quy Hải Minh cắn chặt

răng, gắng sức vận hết yêu lực toàn thân, trên mặt loáng thoáng xuất hiện
những phiến vảy rắn màu bạc, gân xanh nổi khắp người. Song y càng giãy
giụa thì những sợi xích sắt lại càng thít chặt, thậm chí còn cứa vào da thịt
của y, sâu tới tận xương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.