ANH HÙNG CA - Trang 119

nghếch, nếu ngươi sớm tự giác như thế này thì có phải đỡ được bao nhiêu
công sức cho nô gia rồi không.”

Chính vào lúc này, chợt nghe một tiếng huýt sáo chói tai vang lên, âm

thanh như vọng tới tận trời.

Nghe thấy âm thanh ấy, nữ tử kia biến hẳn sắc mặt, còn Hóa Xà thì vội

vã bay trở về và quấn quanh cánh tay ả. Sau đó, ả ta nhanh chóng khôi phục
lại bộ dạng tươi cười như trước, tủm tỉm nhìn Phi lúc này đang ủ rũ ngã gục
dưới đất, nói tiếp: “Viên Lôi Minh châunày của ngươi nô gia xin nhận lấy.
Hì hì, nô gia còn có việcquan trọng, không đùa với các ngươi nữa. Vị ca ca
tuấn tú kia ơi, lần sau nô gia sẽ lại chơi tiếp với chàng nhé!”

Dứt lời, nữ tử đó phất mạnh tay áo, Nhân Đồ Huyết Tỏa lập tức quay trở

về trong ống tay áo của ả. Vừa được cởi trói, Quy Hải Minh liền ném ngay
ra một ngọn lửa âm u. Nhưng nữ tử đó lùi lại rất nhanh, sau nháy mắt đã
biến thành một luồng sáng màu tím và biến mất.

Quy Hải Minh cầm thương lên định đuổi theo, nhưng bên tai chợt vang

lên một tiếng khóc thê lương tột độ. Chỉ thấy Tiểu Trúc nằm phủ phục trên
người Phi, hai tay giữ chặt lỗ thủng trên đầu y, nhưng máu vẫn chảy ròng
ròng qua kẽ ngón tay nàng, dính đầy lên người nàng. “Hồng Phi, Hồng
Phi!”

Hai bờ vai thiếu nữ run rẩy không ngừng, nàng lẩm bẩm gọi tên người

bạn mà mình vừa mới quen chưa lâu, vậy nhưng đối phương chẳng còn sức
để trả lời.

Cái đầu của Phi vốn màu trắng nhưng lúc này đã nhuốm máu đỏ thẫm.

Phi hơi động đậy đầu, quay mặt về hướng chính bắc, nhưng hẳn nhiên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.