ANH HÙNG CA - Trang 229

đã bị đánh tan, luồng khí kình mạnh mẽ nện thẳng lên thân thể hai người,
đánh bay bọn họ ra xa.

Sau khi nặng nề rơi xuống đất, Tiểu Trúc có cảm giác lục phủ ngũ tạng

của mình đều đã xê dịch, lồng ngực nhộn nhạo không thôi, bất giác nôn ra
một ngụm máu. Còn Tất Phi thì ngã xuống bên cạnh nàng, cũng liên tục ho
ra máu. Hai người cố gắng chống tay dứng dậy, liền thấy ông lão râu tóc
bạc phơ kia lộ vẻ đau xót, cất tiếng thở dài, nói: “Phi Nhi, bản tọa vốn
muốn bồi dưỡng ngươi thành rường cột của Xích Vân lâu, ngày sau Luyện
Hồn ngọc xuất thế, bản tọa sẽ dẫn ngươi cùng đi đối phó với Ứng Long và
Tương Liễu, làm nên một phen bá nghiệp. Chẳng ngờ tên tiểu tử ngươi lại
có những bước đi sai lầm, kết giao với bạn xấu. Đã như vậy, bản tọa sẽ
không bao che cho ngươi nữa, đành để ngươi trở thành một phần của Luyện
Hồn ngọc mà cống hiến công đức cho sự yên bình của Thần Châu vậy.”

Dứt lời, lão đưa tay phải lên, một ngọn lửa nóng bỏng xuất hiện trong

lòng bàn tay và xoay chuyển không ngừng. Đương khi lão bước dần từng
bước về phía Tất Phi và Tiểu Trúc, đột nhiên một cái bóng màu xanh
thoáng qua và rơi xuống bên chân hai người, chính là cây gậy trúc kia. Lập
tức, ánh vàng lóe lên bao bọc hai người vào giữa, chính là dấu hiệu của
thuật Lãm Phong Thần Hành được thi triển.

“Hừ, không ngờ tên súc sinh ngươi cũng có chút bản lĩnh.” Chính Đức

chân nhân cười lạnh một tiếng, quay qua nhìn Mặc Bạch lúc này đang bị
vây khốn bởi Phong Thần Diệt Linh thuật. “Có điều, ngươi đã coi thường
pháp trận của bản tọa quá rồi.”

Quả nhiên, lời của lão ta vừa dứt thì luồng sáng màu vàng kia đã biến

mất, không thể đưa Tiểu Trúc và Tất Phi ra khỏi hiểm cảnh. Hơn nữa, Mặc
Bạch vốn đang phải cố cầm cự trong Huyết trận, một phen thử nghiệm ấy
đã làm hao tổn hết chút pháp lực ít ỏi còn sót lại trong cơ thể, lúc này đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.