ANH HÙNG CA - Trang 227

suốt ngày nói cái gì mà “trảm yêu trừ ma”, nhưng ta thấy ngươi mới là tên
đại ma đầu lớn nhất đấy!”

Nghe thấy lời trách mắng của Tiểu Trúc, Chính Đức chân nhân mặt mày

tái xanh, căm phẫn đưa tay chỉ thẳng vào nàng. “Hay cho một con nha đầu
ranh không biết phân biệt phải trái! Ngươi thân là con người, thế mà lại đi
chung với đám yêu nghiệt, cũng chẳng phải tốt đẹp gì. Đã như vậy, bản tọa
sẽ dùng ngươi để luyện hồn luôn. Phi Nhi, giết ả cho ta!”

Nghe thấy lời chỉ thị của sư phụ, Tất Phi chẳng hề động đậy, chỉ nắm

chặt cây bút sắt trong tay, lại cúi đầu nhìn tấm bùa trên ngón tay của mình,
khàn giọng hỏi: “Sư phụ... rốt cuộc thì ai mới là người “không biết phân
biệt phải trái” đây? Người nói là vì chúng sinh trong thiên hạ, vì chính
nghĩa nên mới xây dựng nên Luyện Hồn Huyết trận này, nhưng... Thích sư
thúc cũng ở đây, chắc hẳn là do bị sư phụ luyện hồn đúng không?”

“Đúng vậy.” Chính Đức chân nhân nhíu chặt đôi mày, sắc mặt trở nên

nặng nề và nghiêm túc, lạnh lùng nói: “Thích sư đệ tuy tinh thông thuật
pháp nhưng tầm mắt lại quá nông cạn, khí độ hẹp hòi, không thể hiểu được
đại kế của bản tọa, còn dám nói là bản tạo đã tẩu hỏa nhập ma. Hừ, bản tọa
đại nhân đại nghĩa, không thèm chấp nhặt, dùng y để luyện hồn, sau này
Luyện Hồn ngọc xuất thế, Ứng Long và Tương Liễu bị tiêu diệt, y cũng sẽ
có một phần công đức...”

“Đủ rồi!” Tất Phi cắt ngang lời của đối phương, sau đó cầm Đan Chu

thiết bút lên, nhưng lại không vâng theo lệnh thầy đối phó với Tiểu Trúc mà
nhắm thẳng về phía Chính Đức chân nhân.

Chính Đức chân nhân nheo mắt lại, mặt mày hờ hững nhìn ái đồ của

mình, lạnh lùng nói: “Ngươi cũng muốn học theo gã họ Thích kia, làm trái
ý của bản tọa sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.